Dụ Tư có thể là bị màn rải cơm chó của Thẩm Tinh Nhược và Lục Tinh Diên hớp hồn. Sau đó đến lượt anh ta trả lời, anh ta phải mất ba bốn giây mới có thể tập trung suy nghĩ đáp án.
Rõ ràng là đã đọc qua ở đâu rồi, thế nhưng ngay tức khắc lại thực sự không thể nhớ được câu trả lời đầy đủ, chỉ có thể ngay người nhìn xem mười lăm giây đếm ngược dần kết thúc.
Ba, hai, một.
“A a a a a! Thắng lớn rồi! Nhược Nhược thắng rồi! Các bà có thấy không! Con trai của tôi! Con dâu của tôi!”
Bùi Nguyệt đột nhiên thét lên một tiếng cao một quãng tám doạ mấy người chị em bạn dì hồn vía lên mây, mọi người không hẹn mà cùng vỗ ngực, đưa mắt nhìn về phía Bùi Nguyệt, lại nhìn về phía màn hình TV, cô bé đang đứng dưới một trời mưa bông giấy màu vàng cúi đầu nói lời cám ơn – là con dâu của bà.
Vẻ ngoài thật xinh đẹp.
Khí chất cũng tốt.
Còn thông minh như vậy.
Đừng nói nữa, càng nói càng nhiều điểm tốt làm cho người ta ước ao ghen tị:).
Ngày hôm nay Bùi Nguyện đến nhà người bạn khuê mật già nơi gửi nuôi con chim công trắng chơi, hai người trò chuyện cả ngày, ăn cơm tối xong bà bạn khuê mật già còn lôi kéo không cho bà về, nói cái gì mà … tới cũng đã tới rồi, không bằng làm vài ván mạt chược.
Bùi Nguyệt cũng là con nghiện cờ bạc, có đánh bài đương nhiên là gật đầu lia lịa cứ như gà mổ thóc.
Bà còn gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tay-an/262914/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.