Chương 9
Bữa sáng là cháo bát bảo và bánh bao nhỏ, cháo mới múc ra còn nóng bỏng, bánh bao nhỏ cũng mềm mềm nong nóng. Phong Nhã Tụng ngồi trước bàn thức ăn nóng hổi, giơ tay bóp huyệt Thái Dương, cảm giác đầu vô cùng đau nhức.
Bà Phong pha hai đĩa giấm chấm, ngồi xuống đối diện.
Phong Nhã Tụng cầm thìa lên quấy cháo, lơ đãng hỏi: “Mẹ, mẹ có kế hoạch gì cho ngày hôm nay không ạ?”
Bà Phong nhìn cô: “Sao thế?”
“Không có gì ạ, con chỉ hỏi thế thôi.”
“Mẹ cứ tưởng con có việc gì.” Bà Phong gắp bánh bao bỏ vào đĩa: “Hôm nay mẹ không rảnh, lát phải lên trường. Nhà trường gộp văn phòng của tổ Ngữ văn nên mẹ phải dọn từ tầng ba xuống tầng một, ăn xong mẹ sẽ qua văn phòng thu dọn đồ đạc.”
Phong Nhã Tụng rũ mắt uống một ngụm cháo: “Lại phải dọn ạ, hình như nghỉ hè năm ngoái bên mẹ đã dọn văn phòng một lần rồi mà?”
Bà Phong: “Năm ngoái là thay bàn ghế trong văn phòng.”
“Thế ạ, dù sao con vẫn nhớ trước khai giảng mẹ phải tới trường thu dọn mất mấy ngày.”
“Nhắc đến chuyện này mới thấy cứ đến nghỉ hè là nhà trường lại hành người ta, không sửa sang lại thì cũng chuyển văn phòng.” Bà Phong lắc đầu: “Nhưng lần này cũng tốt, văn phòng dọn xuống tầng một thì sau này không phải đi cầu thang nữa, tiện hơn bao nhiêu.”
Phong Nhã Tụng cắn miếng bánh bao, chấm giấm, thuận miệng hỏi: “Thế trưa nay mẹ có về không ạ?”
Bà Phong: “Mẹ không chắc. Cháo trong nồi và bánh bao đều còn thừa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tay-bo-hoa/548821/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.