Chu Quyền đi đến bên người cô, ngồi xổm xuống.
Anh vuốt ve bờ mông mềm mịn của cô, khảy khảy cái đuôi kia, sau đó bàn tay trượt vào trong dọc theo khe hẹp.
Quần căng chặt, tư thế này căng đến khó chịu.
Nhưng dường như anh cố tình giữ trạng thái như vậy, hơi thở nặng nề, ngón tay chậm rãi đâm vào rút ra mấy cái.
Phong Nhã Tụng không khỏi chống tay lên tủ đầu giường.
Chu Quyền nhấc mắt nhìn vào mặt cô.
Đôi mắt cô đảo qua, khuôn mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng thở bằng miệng.
Đầu Chu Quyền nóng lên, anh ghé sát vào cô, buông tiếng thở dài: “Em thật là…”
Nuốt lời vào trong, anh hôn cô.
Đầu mũi anh chạm phải đầu mũi cô, sau đó nghiêng đầu, mút vào thật sâu.
Anh đỡ lấy bả vai cô, tìm kiếm bộ phận mềm mại linh hoạt nhất trong khoang miệng cô, bàn tay còn lại cầm lấy cái đuôi, kéo ra một chút.
Cô bật ra tiếng rên rỉ.
Anh lại kéo ra một chút, bàn tay dưới cơ thể cô thoáng run lên. Chu Quyền cảm thấy hơi thở của mình nóng bỏng, duỗi tay kéo quần xuống.
Anh nâng vai cô, để cô dựa vào mép giường mềm mại phía sau. Tiếp đó, cơ thể anh phủ xuống, chỉnh lại hai chân của cô, vươn tay nâng hạ bộ rồi tiến thẳng vào trong.
Tiếng nức nở của cô bị quấn lấy giữa môi lưỡi.
Chu Quyền ra vào vài cái, nơi đó trơn ướt khít chặt, cảm giác tê dại sảng khoái xông thẳng lên đỉnh đầu. Anh chồng tay tay xuống mép giường, mượn lực nhanh chóng đưa đẩy.
Va chạm không ngừng, tiếng nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tay-bo-hoa/548954/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.