Bị Lý Dật đường hoàng chiếm hết tiện nghi, Ba Toa nổi giận nhưng không thể làm gì, nhưng nghĩ chuyện quan trọng còn chưa hoàn thành, lúc này rời đi thì không cam tâm. Cố nén lửa giận, cắn răng nói:
- Lý Dật, ngươi hiện tại biến đi, ta cũng coi như chưa có chuyện gì phát sinh, nếu muốn dây dưa, đừng trách ta không khách khí.
- Ba toa tiểu thư, ngươi tức giận bộ dáng quá mê người, ta làm sao cam lòng cút đi được?
Trước mắt đại sắc lang mê đắm, Ba Toa có chút khóc không ra nước mắt, đánh lại đánh không lại, đi lại không đi được, đuổi lại không đuổi được, tuyệt vọng cầu xin:
- Lý Dật, ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng cút đi?
Lý Dật nghĩ nghĩ, công nhiên đùa giỡn nói:
- Ngươi hôn ta, dùng cái đó đến bù tổn thất do dọa tinh thần.
Tinh Linh thiếu nữ phần lớn rụt rè, đối với nam nhân kiên trinh, Lý Dật tin tưởng như vậy có thể đem Ba Toa chạy đi.
Nhưng không thể tưởng được Ba toa cắn răng một cái, nhào tới Lý Dật hung hăng hôn lên mặt Lý Dật, sau đó nhanh chóng thối lui, quát:
- Có thể lăn đi.
Lý Dật có chút chột dạ liếc nhìn vị trí không gian giam cầm, thầm kêu không ổn, lúc này Ba toa phải đợi lục y điện sĩ, nếu như đợi không được, lại liên tưởng đến mình càn quấy, nhất định sinh ra hoài nghi.
- Hôn sai vị trí.
Lý Dật đành phải kiên trì tiếp tục giả vờ sắc lang, chỉ chỉ môi của mình:
- Ta nói hôn, cũng không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-than/2124877/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.