Sau khi lấy lại dung giới cùng vật phẩm khác của mình, sau đó hai người trở lại ngoại thành phồn hoa, Lạc Thủy lúc này cũng khôi phục lại vẻ thiếu nữ nhẹ nhàng.
- An ca ca, hôm nay thật sự là quá thống khoái. Ngươi không biết, tên Ba Đông đáng ghét nhất, ỷ vào nãi nãi của hắn, suốt ngày không nghề chơi bời lêu lổng, ai thấy cũng đều đau đầu. Cũng may có Ba bá bá đánh hắn, bằng không chúng ta hôm nay xui xẻo rồi.
Lý Dật thản nhiên nói:
- Ngươi không trách ta thiếu chút nữa làm cho Lạc gia cùng Ba gia quan hệ căng thẳng sao?
- Làm sao như vậy? Ngươi là hôn phu của ta, là do Ba Đông trêu chọc ta trước, ngươi xuất đầu cho ta, ta làm sao có thể trách ngươi được. Giáo huấn tên Ba Đông tiểu tử kia cũng tốt, nhìn xem hắn từ nay về sau còn dám khi dễ chúng ta hay không.
Lạc Thủy nói ra lời này làm cho Lý Dật có chút cảm động, hắn vốn tưởng rằng Lạc Thủy nhiều ít trách hắn không thể ẩn nhẫn, thiếu chút nữa gây ra phiền toái, không nghĩ tới cô nàng lại nguyện đắc tội với Ba gia một trong chín đại vọng tộc đế đô, cũng không muốn chính mình chịu nhục. Cô nàng này, Lý Dật phát hiện hắn thật sự có điểm thích nàng.
- An ca ca, ta hỏi ngươi một vấn đề.
- Ừ?
- Nếu hôm nay Ba bá bá không có kịp thời đi ra, ngươi xử trí tình thế như thế nào?
- Giết Ba Đông, sau đó mang ngươi rời đi.
Lời của Lý Dật nói làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-than/2125054/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.