Tư Dao chạy tới phòng máy khoa công nghệ thông tin đại học Giang Kinh, bên trong còn có mười mấy sinh viên đang ngồi trước máy tính thực hành, còn Trương Sinh ngồi một mình trong phòng làm việc làm bài của mình. Cái phòng máy này được sắp xếp giống hệt quán net của Trương Sinh. Có lẽ toàn bộ cuộc sống của Trương Sinh chính là trên mạng.
Cánh sinh viên thiếu tập trung tư tưởng thấy Tư Dao tha thướt đi vào căn phòng làm việc của thày Trương Sinh "gàn dở", đều tặc lưỡi trầm trồ, xem ra thày Sinh nói không sai: trong máy tính tự nhiên có mỹ nhân(2).
--------------------
(2). Mượn ý câu văn cổ: Trong sách có nhà vàng, có mỹ nhân... (câu nói với ý khuyến học)
--------------------"Cái 'mật mã' đó đã tra ra kết quả gì chưa?" Tư Dao hỏi luôn vào việc.
Trương Sinh dường như không có vẻ gì kinh ngạc và hoảng sợ về việc Tư Dao đến đây, anh biết bọn học sinh bên ngoài như bọn trộm - đang dán mắt nhìn vào mình, nhất định anh phải giả bộ "khô khan" đến cùng, đối diện với người đẹp như hoa mà không nao núng!
"Tôi đã hỏi hết mấy cao thủ trong khoa công nghệ thông tin, khoa toán và phòng giáo vụ thống kê số liệu của trường này, cả những vị anh hùng mà tôi biết, nhưng chỉ thấy những con số đó rất ngẫu nhiên, không có vẻ là mật mã. Bây giờ chỉ còn một người tôi chưa tới hỏi, người này là một cuốn Bách khoa toàn thư, nếu anh ta cũng không biết thì chỉ còn cách đi hỏi Viên Thuyên".
"Có ai ăn nói như bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-thuong-den-chet/63657/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.