Ngày hôm sau
“Cô rất đúng giờ!” Lãnh Vũ Hán tuyên dương, đánh giá từ trên xuống dưới Tiếu Trác không son phấn đang đứng trước mặt, đôi mắt đen sẫm trong veo khiến người khác nhìn không ra suy nghĩ ẩn giấu bên trong, chiếc mũi đẹp đẽ làm cho đôi má trắng nõn càng hiện rõ sức sống, đôi môi rõ khuôn đỏ, mềm, đẹp đẽ, kết hợp với bộ đồ vừa khít thanh nhã mà không khoa trương, trong số rất nhiều phụ nữ mà anh quen biết, tuy cô không thể nói là vô cùng diễm lệ, nhưng lại tao nhã sáng ngời khiến người ta dừng bước không nỡ rời.
“Có tài xế của anh, nhờ phúc mà em không bị lạc đường.” Tiếu Trác đối lại đúng mực sự tuyên dương của Lãnh Vũ Hiên.
“Cô không đang châm biếm hôm qua chủ nhà không đưa xe ra đón cô chứ?” Lãnh Vũ Hiên nhướng nhướng mày. Thú vị, không ngờ loại mê trai cũng có mặt nhanh trí.
“Sao có thể? Anh xuất thân danh môn vọng tộc, đương nhiên còn hiểu giao tiếp hơn đứa con gái hèn mọn này. Em làm sao dám múa rìu qua mắt thợ, ám chỉ anh không hiểu lễ nghi chứ?”
“Cô thú vị hơn tôi tưởng tượng!” Lãnh Vũ Hiên suy nghĩ nhìn người đẹp thanh tú trước mắt. Lợi hại, chỉ vài câu khiến tốn không chỉ chế giễu sự ngạo mạn vô lễ của anh, còn thể hiện được cá tính bản thân. Nếu không phải là người của Tiếu gia, nói không chừng anh sẽ có cảm tình với cô ngay lập tức. Con gái của Tiếu Thiên Hào quả nhiên thủ đoạn trên tình trường, “Nói không chừng tôi sẽ nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/2326746/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.