Trắc thí kết thúc, các tu sĩ đến xem trận chiến đều rời đi, chỉ còn lại vài vị đại tu sĩ cùng một số vị tu sư vẫn lẳng lặng tiếp tục chờ đợi.
Vừa mới tiêu diệt được Thủy linh yêu, nuốt cả Hỏa linh yêu, Lâm Uyển Nhi lúc này đang lẳng lặng ngồi xếp bằng trong cốc, cấp tốc dung hợp khí nguyên của Hỏa linh yêu.
Hai canh giờ sau, Lâm Uyển Nhi chậm rãi mở mắt, sắc mặt hồng nhuận kinh diễm động lòng, không còn thấy một chút vẻ mệt mỏi từ sau cuộc đại chiến vừa rồi.
"Chúc mừng Lâm sư muội thuận lợi thông qua bước cuối cùng trong đệ nhất trắc thí của đại viện!"
Bạch Du trước tiên chúc mừng nói.
Lâm Uyển Nhi nhẹ nhàng cười:
"Đa tạ Bạch sư huynh!"
Triển Thanh Nhu bước tới, bắt lấy đôi tay nhỏ bé của Uyển Nhi nói:
"Uyển Nhi sư muội, người ta bị ngươi làm cho hồ đồ mất rồi, từ lúc quan sát trận chiến còn tưởng rằng ngươi sẽ bị thua mất. Không ai lại nghĩ tới được ngươi từ đầu đã muốn nuốt cả Hỏa linh yêu. Linh yêu lực cũng không khác gì so với thượng phẩm đan dược a, với tu vi cùng thiên phú hiện tại của ngươi, chỉ cần chuyên tâm tu luyện tiêu hóa toàn bộ hóa nguyên chi lực của Hỏa linh yêu kia, đột phá cánh cửa đại sư giai chỉ là sớm muộn, lịch sử vạn năm qua của Tiềm Long Viện sợ sẽ bị phá vỡ mất rồi."
Uyển Khi cũng nắm lấy tay Thanh Nhu, nói:
"Triển sư tỷ nói đùa, có sư tỷ đây, Uyển Nhi chỉ có thể theo bước mà thôi!"
Luận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-y/736804/chuong-336.html