Một giây kế tiếp, cô bị ép đến trên giường, cô xấu hổ đón lấy ánh mắt nóng bỏng của Giang Thánh Tu, nhìn anh cởi từng cúc áo một trước ngực cô, dịu dàng nhìn anh cởi áo.
"Không sợ sao?" Anh không che giấu chút nào dục vọng mà chăm chú nhìn lên thân người tuyết trăng chỉ mặc áo lót của cô.
"Em biết rõ anh sẽ rất dịu dàng. . . . . ." Cô rất sợ đau, nhưng bởi vì là anh, cô không sợ.
"A Tu. . . . . ." Lục Tâm Đồng cảm giác mình trở nên thật kỳ quái, trước kia chỉ cần anh dùng đầu ngón tay xâm nhập cô, cô sẽ cảm thấy đau đớn, thế nhưng lần nhiều loại cảm giác kỳ quái, thân thể cũng như đang bay nhẹ nhàng, còn muốn nhiều hơn.
"Đừng nóng vội. . . . . ." Giang Thánh Tu biết cô đã đủ để tiếp nạp anh, anh thật là nhớ cảm giác lập tức bị cô bao quanh, bừa bãi chôn sâu, nhưng anh không dám ham vui nhất thời, anh nghĩ mang cho cô lần đầu tiên hoàn mỹ nhất mỗi khi nhớ lại.
"Không chịu được nhất định phải nói ra. . . . . ."
Lục Tâm Đồng biết anh là đang vì cô mà nhẫn nại, không chịu được cảnh anh cố nén đau đớn, không nhịn được cong người lên nghênh hợp cùng anh.
"Tâm Đồng. . . . . ." Sự nhiệt tình của cô khiến cho anh mất hồn, khó có thể kiềm chế, thiếu chút nữa càn rỡ dong ruỗi trong cô.
"Không sao, em không sợ bị thương. . . . . ." Thân thể của cô cảm nhận được đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/day-do-vo-yeu/2350359/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.