Đường Mạn lặng lẽ trở về giường, cô nhắm mắt lại, tất cả đều làm giống như chưa có gì xảy ra, cô giả vờ như không có việc gì, điềm tĩnh mà ngủ.
Quả nhiên, Trương Khải Hiên cũng rón rén quay trở lại phòng, anh không chút nào phát hiện ra sự khác thường của Đường Mạn. Thấy Đường Mạn nằm nghiêng và ngủ, đưa lưng về phía mình. Anh đưa tay qua, ôm lấy ngực của cô, nắm lấy nơi mềm mại của cô. Đường Mạn vẫn không có phản ứng, vì thế anh càng dịch sát người qua, thật cẩn thận gác lên trên đùi của cô. Anh thích tư thế ngang tàng này để ôm cô ngủ, có đôi khi cô đang mơ mơ màng màng, dục vọng của anh đột nhiên tăng vọt, sẽ tập kích bất ngờ mà không hề báo trước.
Trong lòng Đường Mạn lại như sống biển cuộn trào, chiếc giường đôi, hai người, cùng giường cùng ngủ nhưng hai trái tim khó đoán. Cô không thể không có suy nghĩ chua xót, cho tới bây giờ, anh vẫn như gần như xa với Cao Nhân Tuệ như trước, ở sau lưng hai người vẫn còn qua lại, như vậy cô được xem là cái gì? Là vợ của Trương Khải Hiên hay chỉ là người phụ nữ mang thai hộ?
Hoặc là, cô là vợ của anh, nhưng người vợ này, cũng chỉ là một nhãn hiệu trên món hàng thôi?
****************************************
Ngày hôm sau, cô không thức dậy sớm, trải qua một đêm suy nghĩ miên man, cô không có cách nào ngủ ngon giấc được.
Sau khi thức dậy, phát hiện thấy những người khác đều có việc đi ra ngoài, chỉ còn lại một mình Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/day-leo/2064112/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.