Trương Khải Hiên đi vào phòng, Đường Mạn vẫn quấn chăn đưa lưng về phía anh.
Anh ngồi ở bên giường, kiên nhẫn ngọt ngào khuyên cô: “Tiểu Mạn, em ngồi dậy ăn chút gì có được không?”
Khóe mắt Đường Mạn vương lệ, cô vẫn không quay đầu lại.
Một màn xảy ra vừa rồi quả thực là không thể nào tưởng tượng nổi, cô nhắm mắt lại, anh lại có thể hoàn toàn không suy xét đến cảm nhận của cô, ngoan cố ép buộc, bế cô vào phòng, cô tức giận đến toàn thân phát run, chửi mắng chỉ trích, nhưng lòng anh đã quyết, dứt khoát cố chấp đến cùng.
Hai người ở trong phòng tranh chấp dây dưa, bởi vì đã một ngày một đêm không ăn gì, cả người cô mệt lử, đầu vắng mắt hoa, trước mắt tối sầm, ngất đi. Đến sau khi tỉnh lại, cô không khỏi nhớ lại cái ngày mà cô bị anh ép buộc dẫn về từ nhà hàng cơm Tây vào một năm trước, ngày đó hai người cũng cãi nhau, sau đó anh cũng đối xử thô bạo với cô như vậy, kết quả mang đến cho cô toàn thân thương tích, đau đớn ngập tràn.
Đường Mạn chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, cô cảm thấy Trương Khải Hiên không còn là người chồng nhã nhặn trong ấn tượng của cô nữa, hiện giờ anh giống như ma sói trong《World of Warcraft》, tuy rằng nói vậy hơi khoa trương, nhưng chính xác là vậy.
Trương Khải Hiên khẽ vuốt tóc cô, Đường Mạn vừa tỉnh lại liền khóc lóc đánh anh, khóc đến nỗi anh xấu hổ vô cùng, anh lại tổn thương cô lần nữa, Chu Duyệt nói rất đúng, đây không phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/day-leo/2064240/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.