Bàn tay lớn cầm toàn bộ thiên địa, chỉ cần bóp nhẹ là có thể hủy diệt mọi thứ, cho dù là toàn bộ Tiên Thống giới cũng sẽ như vậy.
Dưới bàn tay này, ức vạn sinh linh có cảm giác mình còn không bằng giun dế.
Cho dù đám người Hoàng Tôn Chân Đế đã xem cuộc chiến Thủy tổ cũng sợ hãi khi nhìn thấy bàn tay, trong suy nghĩ của bọn họ, tồn tại Thủy tổ cũng chưa chắc toàn thân trở ra dưới bàn tay này.
Có thể nói lực lượng bàn tay đã vượt quá tưởng tượng của bọn họ, thậm chí làm cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng, bọn họ với tư cách Chân Đế, với tư cách Trường Tồn, nhìn khắp toàn bộ Tiên Thống giới, bọn họ đã đủ cường đại rồi, bọn họ đã đứng trên đỉnh phong.
Nhưng trước mặt bàn tay, bọn họ cũng tự hiểu mình là giun dế, dưới uy lực của bàn tay, bất kể bọn họ giãy dụa như thế nào, bọn họ cũng không làm nên việc gì.
Bàn tay bóp nhẹ là có thể bóp nát bọn họ thành bụi phấn, bột phấn bay đi trong gió.
Bàn tay khủng bố như thế, các lão tổ cảm thấy lo lắng thay Lý Thất Dạ.
So sánh với các lão tổ lo lắng, đại hắc ngưu rất nhẹ nhõm, hắn nhún vai, cười vài tiếng, lại dùng giọng điệu hả hê nói:
- Cần phải lo lắng là Phi Địa trì đấy, hắc, hắc.
Một tiếng nổ vang lên, vào lúc năm bàn tay xiết chặc, mặc dù mọi người không nhìn thấy tình huống trong lòng bàn tay, chỉ trong nháy mắt bọn họ có cảm giác nó đã vỡ ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001196/chuong-4484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.