Lý Thất Dạ cắt ngang Đại Giác Thiền Sư và Từ Tiêu Cẩn biện luận. Đám người nhìn nhau. Mặc dù Đại Giác Thiền Sư, Từ Tiêu Cẩn có ý kiến khác nhau về tiên trị của Hòa Bích Thủy Tổ, lúc này mọi người hơi cảnh giác Lý Thất Dạ.
Đại Giác Thiền Sư chắp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật, thiện tai, thiện tai.
Lý Thất Dạ không kiên nhẫn vung tay:
- A di cái con mắt! Ta là đại hung thì sao? Không phục cứ lên đi, ta đánh hết một đám. Ai không phục cứ nhào vô, mấy phát diệt gọn cả đám, đỡ khỏi phải nhìn gai mắt.
Một câu nói bá đạo làm mọi người xoe tròn mắt, rõ là khiêu khích người trong thiên hạ, coi khinh người trong thiên hạ.
Nơi đây có mấy Chân Đế vô địch, càng có Trường Tồn siêu mạnh, cỡ như Thái Doãn Hỉ cũng có mặt.
Lý Thất Dạ không thèm coi ai ra gì, nói như thể một bàn tay của hắn đánh gục cả đám.
Câu nói bá đạo rẻ rúng làm đám người ức chế, nhiều người mắt tóe lửa trừng Lý Thất Dạ. Có người mắt lấp lóe tia sáng lạnh.
Đối diện ánh mắt phun lửa, Lý Thất Dạ thản nhiên cười nói:
- Như thế nào? Muốn đánh? Tới đây, càng nhiều người càng tốt, giải quyết nhanh gọn một lần.
Thái độ đó càng khiến đám người khó chịu, tiếng hừ lạnh liên tiếp.
Thần Cổ Chiến lạnh lùng nói:
- Láo quá, ngươi nghĩ sức một mình có thể đối địch với thiên hạ...
Lý Thất Dạ ngắt lời Thần Cổ Chiến, cười nói:
- Đúng, ta có thể đối địch với thiên hạ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001329/chuong-4368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.