Lão nhân chỉ lướt qua Quách Giai Tuệ đã nhìn thấu nàng, thấy hết của nàng, bao gồm xuất thân, đạo hạnh, căn cơ.
Khi nhìn Lý Thất Dạ thì mắt lão nhân bắn ra ánh sáng chói lòa.
Dù lão nhân không phát ra lực lượng vô địch nhưng người lão toát ra hơi thở vô thượng, có thể đè sập chư thiên, trấn áp chúng thần chư đế, khiến ức ức ức vạn sinh linh quỳ lạy.
Khi lão nhân toát ra hơi thở vô thượng, Quách Giai Tuệ run rẩy, nàng không chịu nổi chân mềm nhũn hèn nhát muốn quỳ xuống.
Khi Quách Giai Tuệ sắp quỳ thì một bàn tay đặt lên vai nàng, ấm áp lan tràn toàn thân, đánh tan thần uy trấn áp.
Bàn tay đó là của Lý Thất Dạ, giọng hắn lạnh nhạt vang bên tai nàng:
- Kiềm chế chút, đừng làm tiểu cô nương sợ.
Nghe giọng Lý Thất Dạ, Quách Giai Tuệ reo lên:
- Công tử!
Lúc này không có cái gì hơn giọng Lý Thất Dạ khiến Quách Giai Tuệ thấy an toàn.
Khi tất cả lực lượng trấn áp tan biến, Quách Giai Tuệ thở phào, nàng cảm giác nhẹ nhàng chưa từng có.
Lão nhân nhìn Lý Thất Dạ, đôi mắt lão sâu thẳm muốn nhìn thấu hắn. Nhưng mạnh như lão, dù đã mở thiên nhãn vẫn không nhìn ra manh mối gì.
Lão nhân thấy Lý Thất Dạ là vực sâu thăm thẳm, bất cứ tồn tại nào trên cõi đời đều không thể phỏng đoán, dòm ngó hắn sâu cạn.
Trong mắt người đời thì lão nhân đã là tồn tại chí cao vô thượng trên cõi đời, nhưng giờ phút này lão biết Lý Thất Dạ mới là tồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001608/chuong-4039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.