Triệu Trí Đình không yên tâm để Quách Giai Tuệ bò thần sơn một mình, vì trăm ngàn vạn năm nay Hộ Sơn tông không còn ai bò lên thần sơn.
Quách Giai Tuệ nhẹ lắc đầu không nói gì.
Triệu Trí Đình biết mình không thể giúp gì cho Quách Giai Tuệ, đành bảo:
- Vậy ta đưa ngươi đến chân núi.
Quách Giai Tuệ nhẹ gật đầu, sau đó báo cáo với sư phụ.
Sư phụ Quách Giai Tuệ nghe nàng nói muốn bò thần sơn, còn cõng phế nhân leo núi liền nạt nàng:
- Bậy bạ, vớ vẩn hết sức!
Sư phụ choi rằng đó là chuyện không thể, là tự sát. Đừng nói đệ tử bình thường như Quách Giai Tuệ, cường giả như gã cũng không thể leo thần sơn.
Bị sư phụ quát nạt nhưng Quách Giai Tuệ kiên quuyết muốn bò thần sơn. Sư phụ bó tay với nàng, Hộ Sơn tông không có quy định không cho đệ tử môn hạ bò thần sơn. Thật ra đệ tử nào cũng được phép leo thần sơn, nhưng sống chết tự chịu trách nhiệm.
Cuối cùng sư phụ Quách Giai Tuệ trầm giọng nói:
- Ngươi có biết khi leo lên trên thần sơn nếu không chịu nổi lực lượng trấn áp sẽ bị nghiền thành huyết vụ?
Quách Giai Tuệ gật đầu không đáp, nàng không lộ việc Lý Thất Dạ cho sư phụ biết.
Thấy đồ đệ của mình cứng đầu như lừa, đã quyết định là không kéo về được, sư phụ bất đắc dĩ bàn bạc với mấy vị trưởng lão trong tông môn, cuối cùng đồng ý cho Quách Giai Tuệ cõng Lý Thất Dạ leo thần sơn. Tông môn không cấm đệ tử đi bò Quách Giai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001612/chuong-4035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.