- Thứ phế vật như ngươi mà cũng đòi tìm hiểu cửu bí, nằm mơ đi. Ngay cả Chân Đế cũng không thể làm mà ngươi lại dám tự nhận, ngươi cho rằng mình là ai, cười rụng răng ta mất.
Không ít người ồn ào gào lớn. Nhất là những người từng quỳ gối Lý Thất Dạ thì càng gào lên dữ dội.
Lý Thất Dạ cười đậm, không thèm quan tâm tới những người đang kêu gào. Lúc này ánh mắt của hắn nghiêm lại, cười nói:
- Cửu bí mà thôi, sao đủ thành đạo, hãy nhìn ta hạ bút thành văn này.
Nói xong thì Lý Thất Dạ giơ tay phải ra, nhấc nhẹ một cái. Ngay khi tay phải của Lý Thất Dạ nhấc nhẹ thì tất cả mọi người có ảo giác rằng, dường như mặt đất của Cửu Liên Sơn bị lột ra vậy.
Giống như Cửu Liên Sơn là một con hung thú hồng hoang, một con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn. Khi Lý Thất Dạ nhấc nhẹ bàn tay thì da lông của con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn này bị lột sạch. Cho nên lúc này mọi người cảm thấy mình đứng trên tấm da bị lột, dưới bàn chân rất nhẹ, rất mềm. Cho dù hai chân rõ ràng đang giẫm trên núi, thế nhưng vẫn có cảm giác có thể rơi rụng bất cứ lúc nào.
Lúc này Lý Thất Dạ xòe bàn tay phải, chỉ nghe "ông", lòng bàn tay của Lý Thất Dạ xuất hiện một vòng xoáy nhỏ.
Tiếng "ông ông ông" vang khẽ. Toàn bộ không gian của Cửu Liên Sơn run rẩy, run rẩy giống như đôi cánh đang vỗ của con ve.
Trong nháy mắt, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1002011/chuong-3721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.