Lúc này cự ưng giương cánh, kiếm huyền thiết cắt đứt bát phương, đoạn tuyệt vạn vực, che kín đường đi của Lý Thất Dạ.
- Dừng lại...
Lúc này, cự ưng mở miệng nói tiếng người. Tuy lời nói có chút cứng ngắc, thế nhưng ít ra cũng nói rõ con ưng này thật sự thông linh khai trí.
- Coi như chủ nhân của ngươi đích thân ra tay thì cũng không thể ngăn nổi ta, huống chi là ngươi.
Bị cự ưng cản đường, Lý Thất Dạ cũng không vội vàng vượt qua, chỉ cười cợt.
- Lý Thất Dạ, ngươi quá phận. Chỉ bằng việc ngươi giết nhiều người như vậy thì đã đủ tội chết rồi.
Lúc này trên bầu trời buông xuống một giọng nói già nua, là giọng nói của Vân Độ Ưng Thần. Tuy rằng Vân Độ Ưng Thần không có mặt, thế nhưng cũng chẳng khác gì hắn đang có mặt ở đây cả.
- Vậy thì đã sao?
Lý Thất Dạ bình thản mỉm cười, nói:
- Đối địch với cả thiên hạ ta còn chẳng sợ nữa là. Ngăn cản con đường của ta, giết không tha. Tàn sát giết người trong thiên hạ, lại hề hấn gì.
Câu nói này vừa thốt, tất cả mọi người trợn mắt. Theo mọi người thấy, chỉ cần có chút lý trí thì sẽ không ăn nói lớn lối như vậy. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại nói như thế ngay trước mặt người trong thiên hạ, thật đúng là xem thường người trong thiên hạ.
Thế nhưng, cho dù biết Lý Thất Dạ xem thường người trong thiên hạ thì mọi người cũng chỉ có thể cười khổ, không thể làm gì hơn. Tên hung nhân này nói được làm được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1002335/chuong-3512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.