- Sách trong Thư phòng này, ta có thể không rõ ràng sao?
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói rằng.
- Không biết công tử xưng hô như thế nào?
Lão Nhân phục hồi tinh thần lại, giật mình một cái, dò hỏi.
- Lưu lão gia tử, cái này đối với ngươi mà nói là một tin tức tốt.
Kim Hoàn Thiết Tí vừa cười vừa nói:
- Vị công tử này là lão sư mới tới thư phòng chúng ta, sau này ngươi sẽ được thỉnh giáo lão sư nhiều hơn.
Nghe được Kim Hoàn Thiết Tí nói, lão nhân không khỏi giật mình, phản ứng đầu tiên của hắn cũng giống với Kim Hoàn Thiết Tí, nhưng ngay sau đó hắn sực nhớ đến một chuyện, đó là lời mà lúc nãy Lý Thất Dạ đã nói một câu làm kinh động hắn.
- Học sinh có mắt như mù.
Lão Nhân hướng về phía Lý Thất Dạ khom người, nói:
- Không biết là lão sư đích thân tới, học sinh tên Lưu Kim Thắng, tất cả mọi người đều gọi là Lưu lão đầu.
Thân thể hắn vốn bị còng lưng, khi hắn khom người chào Lý Thất Dạ, cái đầu trông càng thấp hơn nữa.
Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, gật đầu nói:
- Đi thôi, chúng ta bắt đầu buổi học đầu tiên.
Nói xong liền xoay người rời đi.
Lúc Lý Thất Dạ đi, Dạ Hân Tuyết cũng đi theo, Kim Hoàn Thiết Tí và Lưu lão đầu theo ở phía sau, Kim Hoàn Thiết Tí hướng Lưu lão đầu nhìn một cái, bốn mắt nhìn nhau, hai người bọn họ đều có một phương pháp trao đổi riêng qua ánh mắt.
Kim Hoàn Thiết Tí hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003056/chuong-3044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.