(*) Tên một món ăn.
Bây giờ Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm miếu nhỏ của bọn họ làm Đào Đình rất tò mò, nàng cũng nhìn ngôi miếu. Từ lúc Đào Đình nhớ việc thì chưa từng thấy có ai mở cửa miếu ra, tóm lại miếu nhỏ khóa kín.
Trong khi Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm miếu nhỏ, Đào Đình hỏi:
- Miếu nhỏ này có chỗ gì kỳ lạ sao?
Đào Đình không chỉ tò mò còn muốn thăm dò Lý Thất Dạ.
- Ta cũng không biết.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta chỉ nhìn xem.
Đào Đình không tin, một người lạ đột nhiên xuất hiện trong Đào thôn của họ, nhìn chằm chằm ngôi miếu nhỏ không bắt mắt, nói là chỉ nhìn xem? Đào Đình không tin.
Đào Đình khẽ nói:
- Từ khi ta nhớ chuyện thì miếu nhỏ luôn khóa kín, chưa từng mở ra. Người trong thôn không biết trong miếu nhỏ có cái gì.
Đào Đình nói như thế cũng để thăm dò Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Không biết là chuyện tốt, bình thường đó là hạnh phúc.
Đào Đình không thể moi thông tin từ Lý Thất Dạ, nàng thầm lấy làm lạ, rất tò mò, nhưng không biết làm sao đào móc ra.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, bình thản hỏi Đào Đình:
- Nàng bái vào Thiên Thần thư viện như thế nào?
Đào Đình không giấu diếm, chậm rãi nói:
- Lúc ta còn nhỏ lão sư đi ngang qua thôn, thấy ta có đạo căn, có duyên tu đạo nên mang ta về Thiên Thần thư viện, đọc sách ở đó.
Lý Thất Dạ nghe xong im lặng một lúc, nhẹ giọng nói:
- Thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003087/chuong-3024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.