Lý Thất Dạ đi vào Hoàng Kim Miếu, hắn chễm chệ ngồi xuống, hắn như không thấy tiên hiếm quý bảo chất đống cao như núi trong miếu, xem chúng như cặn bã, không thể lay động đạo tâm.
Lý Thất Dạ ngồi xuống rồi Tần Bách Lý chậm rãi nói:
- Lý đạo huynh muốn cược thế nào?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta sao cũng được, các ngươi muốn cược kiểu gì ta theo tới cùng, các ngươi có ý tưởng gì cứ nói đi.
Kim Qua nói:
- Hôm nay chúng ta chỉ chứng đạo tâm, không dùng vũ lực. Ai kiềm giữ được đạo tâm, cưỡng lại được hấp dẫn thì người đó thắng, Lý đạo hữu thấy sao?
- Cũng tốt, các ngươi đã có nhã hứng vậy thì ta cũng không làm khó dễ các ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn Kim Qua và Tần Bách Lý, cười nói:
- Nếu các ngươi tự nhận là không cách nào nắm chắc đạo tâm thì hãy nhanh chóng rút lui. Hôm nay ta sẽ không lấy mạng các ngươi, cho các ngươi một cơ hội.
Ván cược chưa bắt đầu Lý Thất Dạ đã nói lời bá khí như thế. Đám người bên ngoài Hoàng Kim Miếu quay sang nhìn nhau, khá nhiều cường giả tu sĩ tôn sùng Kim Qua, Tần Bách Lý hơi bất mãn với lời Lý Thất Dạ nói.
Có cường giả Thiên tộc bất mãn hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Mới bắt đầu ván cược mà đã dám mạnh miệng,chưa biết lộc về tay ai.
Kim Qua, Tần Bách Lý không tỏ ra tức ginậ, hai người nhì nLý Thất Dạ.
Tần Bách Lý cười nói:
- Nếu vậy ta trước tiên xin cảm ơn Lý đạo huynh tha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003263/chuong-2912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.