Khi cường giả tính lao lên chợt khựng lại, động tác chậm chạp, cả người bị ngăn cách.
Cường giả hét chói tai:
- Không!
Tiếng gào tràn ngập không cam lòng, tuyệt vọng. Toàn thân cường giả run rẩy.
Ong ong ong ong ong!
Người tu sĩ tỏa sáng, ánh sáng trong suốt rất là chói mắt, như tịnh hóa vạn vật.
- Hắn tiêu rồi.
Cường giả có kinh nghiệm thấy vậy nói:
- Bị cướp đi nhân quả tương đương bỏ hết nghiệp quả của mình tức sẽ là chết.
Ánh sáng trong suốt hút Hoàng Kim Miếu qua, như đang thấm nhuần Hoàng Kim Miếu. Tu sĩ bị ánh sáng rút đi bỗng chốc vô cùng bình tĩnh, trở nên thành kính. Tu sĩ chậm rãi ngồi xuống đất bằng, kết Phật ấn, chậm rãi nhắm mắt lặng lẽ chết đi.
Người lần đầu tiên thấy cảnh đó thì rùng mình:
- Cái . . . Này . . . Kinh khủng thật.
Không đánh nhau, không có trấn sát, một vị cường giả lặng lẽ chết đi, như có bàn tay vô hình cướp mất mạng sống của người đó. Người nhìn không rét mà run.
Tề Lâm Đế Nữ xem không hiểu:
- Tại sao sẽ như vậy?
Tề Lâm Đế Nữ không rõ tại sao tu sĩ mất mạng. Từ đầu đến cuối không có người ra tay, tại sao một cường giả như vậy lặng lẽ chết đi?
- Cái này chú ý kỷ nguyên nhân quả, về luân hồi, lòng sinh tham niệm là nhân, quy y là quả.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Thấy Sông Hằng đằng trước không?
Tề Lâm Đế Nữ nhìn theo ngón tay Lý Thất Dạ thấy Sông Hằng lẳng lặng chảy, nước Sông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003280/chuong-2901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.