Nếu chọn tranh Thiên Mệnh, cường giả tu sĩ sẽ có cơ hội trở thành Đại Đế Tiên Vương, nếu như không không giành Thiên Mệnh thì đi phong thần. Khi phong thần đến cảnh giới nhất định sẽ có cơ hội và tư cách tranh phong với Đại Đế Tiên Vương.
Đường phong thần và đường Đại Đế Tiên Vương không giống nhau. Đại Đế Tiên Vương là chịu tải Thiên Mệnh, phong thần là dung hợp mệnh cung và đại đạo của mình, cuối cùng thành đồ đằng.
Tức là khi người phong thần có một mệnh cung, cũng tạo một đại đạo rồi dung hợp sẽ hình thành một đồ đằng.
Đương nhiên quá trình này cực kỳ khó khăn, cần Hỗn Độn chi khí vô cùng mênh mông mới hoàn thành.
Phong thần và Đại Đế Tiên Vương như nhau, có cực hạn. Cực hạn cao nhất của phong thần là mười hai đồ đằng, khi có mười hai đồ đằng rồi người đó sẽ được tôn xưng là Cổ Thần. Phong thần không thể đến mười hai đồ đằng thì được gọi là Thượng Thần.
Nghe đâu Cổ Thần có thể tranh phong với đỉnh Đại Đế Tiên Vương, Tiên Đế.
Con đường phong thần không có ngay từ đầu, người đầu tiên sáng tạo ra nó có tên Vô Già Cổ Thần.
Vô Già Cổ Thần, ý nghĩa của danh hiệu này là ddưới vòm trời này không người ngăn được gã.
Vô Già Cổ Thần có tư cách được danh hiệu dó, không chỉ là người khai sáng đường phong thần cũng là Cổ Thần thứ nhất có mười hai đồ đằng.
- Cắn trời nuốt đất.
Thiết Thụ Ông rùng mình hỏi:
- Là Cuồng Thần nuốt hết mọi thứ nơi đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003478/chuong-2770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.