Làm truyền nhân đế thống tiên môn, Thiên Hoàng Thái Tử yêu quý sinh mệnh của mình hơn bất cứ ai. Nhưng hôm nay Thiên Hoàng Thái Tử thua te tua, thua chẳng còn lại gì, tính của dân cờ bạc xúi gã bất chấp hết.
- Cược mạng? Có gì không dám, chẳng phải ta luôn cược đó sao?
Lý Thất Dạ bật cười:
- Nói đi, ngươi muốn đổ thế nào? Ta sẵn lòng chơi.
Lý Thất Dạ đồng ý sảng khoái làm Thiên Hoàng Thái Tử ngạc nhiên, phàm nhân liên tục thắng ba ván, gã còn tưởng hắn sẽ không chịu cá tiếp, ai ngờ hắn đồng ý.
Trong khoảnh khắc đó Thiên Hoàng Thái Tử tỉnh táo lại, cảm thấy không ổn. Nhưng trước mặt mọi người, Thiên Hoàng Thái Tử đã thốt lời thì không cách nào lấy lại, vào phút này gã không thể rụt vòi, không thì sau này chẳng có chỗ đứng trong Thanh Châu.
mười một đồ đằng cắn răng, liều luôn, đầu óc nóng lên nói:
- Tốt, đổ thì đổ!
- Đổ thế nào?
Lý Thất Dạ cười hỏi:
- Không cần biết ngươi đánh cuộc như thế nào, ta đều theo ngươi. Hôm nay hãy khiến trận cá cược này có một kết cuộc đi.
Ván cược đều cá mạng hai bên, các cường giả tu sĩ có mặt nhìn nhau. Thạch phường phản ứng bình tĩnh.
Chuyện thế này thường xuyên xảy ra trong Thạch phường, hay có hai bên đổ tới đỏ mắt hoặc vốn có thù với nhau, đổ tới đổ lui cuối cùng đổ mạng.
Thiên Hoàng Thái Tử thua ba ván liên tục tròng mắt xoay tròn, nảy ý hay.
Thiên Hoàng Thái Tử cười khẩy nói:
- Đã ở Thạch phường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003489/chuong-2759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.