- Tuế nguyệt chi luân?
Diệp Tiểu Tiểu chưa từng nghe qua cái tên này, hỏi:
- Tuế nguyệt chi luân là vật gì? Nó là bảo vật sao? Khó hái xuống sao?
Nói đến đây hai mắt của nàng tỏa sáng, tinh quang lóe lên.
- Vậy phải xem ngươi cường đại cỡ nào, nếu như ngươi thật sự hái nó xuống thì quá khó lường rồi.
Lý Thất Dạ lúc này cười rộ lên, hắn vừa cười vừa nói:
- Tuế nguyệt chi luân, nói cho đúng là nhiều ra một tuổi chính là một vòng, một vòng chính là một thời đại!
- Một vòng một thời đại!
Diệp Tiểu Tiểu chấn động, cũng nhịn không được đếm:
- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy...
- Tốt, đừng đếm, có ba trăm năm mươi mốt luân.
Lý Thất Dạ gõ vào trán Diệp Tiểu Tiểu một cái, vừa cười vừa nói.
- Làm sao ngươi biết?
Lý Thất Dạ nói ra, Diệp Tiểu Tiểu giật mình nói.
- Bấm chỉ tính toán mà thôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Con số đơn giản như vậy cũng không thấy sao?
Đương nhiên Lý Thất Dạ không phải bấm chỉ tính toán, hắn trước kia đã tới đây rồi, có bao nhiêu vòng bạc hắn có thể không biết sao?
- Thôi đi..., ta mới không tin đấy. Hừ, ta đến đếm một chút, nói không chừng ngươi đang bịa chuyện.
Diệp Tiểu Tiểu không phục, nàng hy vọng Lý Thất Dạ đếm sai, hy vọng vòng bạc ở đây nhiều hoặc ít hơn một cái.
Diệp Tiểu Tiểu đếm xong, quả thật như Lý Thất Dạ đã nói, ba trăm năm mươi mốt luân. Diệp Tiểu Tiểu không tin tà, lại đếm một lần,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004012/chuong-2285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.