Lý Thất Dạ vẫn an ổn ngồi ở chỗ kia, trầm mặc không nói, nhìn cố nhân già đi, hắn cũng chỉ có trầm mặc, chuyện như vậy hắn cũng đã thấy nhiều rồi.
- Thời gian vô tình, coi như là long tiên của lão đầu tử cũng không phong trụ được.
Lý Thất Dạ cuối cùng nhẹ nhàng mà thở dài nói rằng:
- Ngươi đã già rồi, không còn xuất chúng như lúc còn trẻ nữa.
Lão giả không khỏi nở nụ cười một chút, nói rằng:
- Đã sống lâu như vậy, ta cũng thỏa mãn, đây đều là đại nhân cùng sư tôn ban ân, không có đại nhân cùng sư tôn, cũng không có ta ngày hôm nay.
Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhẹ nhàng mà gật đầu, nói rằng:
- Lão đầu tử đích thật là coi ngươi như con đẻ, năm đó ta đem tỷ đệ hai người các ngươi ủy thác cho hắn, cũng là có giao phó.
Lão giả lộ ra dáng tươi cười, chỉ sợ là tồn tại cường đại như hắn, vào lúc này ở trước mặt Lý Thất Dạ, cũng vẫn như cũ giống như một đứa bé hồn nhiên nở nụ cười. Tựa như một khắc này lại trở về năm xưa.
Tại năm tháng xa xôi đó, bọn họ lang bạc kỳ hồ, không có chỗ ở cố định, cả ngày sợ hãi lo lắng, mỗi ngày đều ở trong lúc chạy trốn vượt qua, cho tới khi gặp một con Âm Nha, thẳng đến ngày đó, bọn họ mới được an ổn xuống, mới biết được cái gì gọi là an toàn, cái gì gọi là hạnh phúc.
- Đại nhân đã gặp qua tỷ tỷ.
Cuối cùng, lão giả lộ ra dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004307/chuong-2022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.