Nhìn đến đây, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nhìn Nghiễm Hải tộc trưởng, cười lên, nói ra:
- Một đám trứng dái mềm mà thôi, mỗi ngày lại nói khoác mình hung ác cỡ nào, hoành hành bá đạo cỡ nào, đi đến cuối cùng còn không phải một đám trứng dái mềm giả danh môn hay sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải Ngư nói đầy khinh thường, người trong hải vực này nghe xong trợn mắt há hốc mồm, không có người nào dám miệt thị Nghiễm Hải Ngư như thế.
Nhưng mà cũng có không ít người trong nội tâm âm thầm ủng hộ, đặc biệt là một ít tu sĩ và môn phái truyền thừa từng bị Nghiễm Hải Ngư lăng nhục nghe Lý Thất Dạ miệt thị Nghiễm Hải Ngư, trong nội tâm cảm thấy đặc biệt thoải mái, đặc biệt thống khoái, có thể nói Lý Thất Dạ nói chính là tiếng lòng của bọn họ.
Trên thực tế rất nhiều người cũng biết, Nghiễm Hải Ngư hung tàn là xem đối tượng, cũng không phải nói Nghiễm Hải Ngư đối với bất kỳ người nào, bất kỳ môn phái nào hung tàn như thế, nói thí dụ như, như Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các cự đầu này, Nghiễm Hải Ngư sẽ không đi trêu chọc, nếu không Nghiễm Hải Ngư sớm cũng không biết bị Hoàng Kim Tự, Vô Cấu Tam Tông, Cổ Thuần Tứ Mạch các truyền thừa Tiên Đế, Thụ tộc, Hải Yêu đồ diệt bao nhiêu lần.
Mà một khi các môn phái thực lực không đủ, Nghiễm Hải Ngư sẽ dùng người đông thế mạnh, giết không dứt, cho nên thường thường ăn thiệt thòi trong tay Nghiễm Hải Ngư chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004413/chuong-1861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.