Đi đến nơi này, Lý Thất Dạ đột nhiên ngừng chân, không còn đi về phía trước. Lý Thất Dạ đứng trong hư không, ngưng mắt mà xem, ánh mắt của hắn tựa như là muốn xuyên thấu qua tầng tầng mê vụ, muốn nhìn thấy ba quang trước mặt.
Phía trước sóng nước lấp loáng, nghiêng tai nghe, tiếng sóng trận trận, tựa hồ, đó là một mảnh hải dương, hoặc là, nơi này là bờ bên kia trong truyền thuyết, nơi đó có vĩnh sinh trong truyền thuyết.
Thế gian, không có cái gì có thể đỡ nổi ánh mắt của Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua tầng tầng mê vụ, xuyên qua hải dương sóng gợn lăn tăn kia, tới chỗ sâu trong đại dương.
Tại chỗ sâu của hải dương kia, có một đóa Kim Liên kình thiên, một đóa Kim Liên dạng này tựa như là chống lên Cửu Thiên Thập Địa, nó sinh trưởng tại chỗ sâu của hải dương, trấn áp toàn bộ uông dương đại hải, có nó tồn tại, mảnh uông dương đại hải này sẽ không bao giờ nhấc lên kinh đào hải lãng.
Đột nhiên, ánh mắt Lý Thất Dạ dừng một chút, ánh mắt của hắn khóa ở phía trên Kim Liên, trong cánh hoa Kim Liên quấn lấy một người, người này lưng quay về phía Lý Thất Dạ, làm cho không người nào có thể thấy rõ ràng dung mạo của nàng.
Nhưng mà, bóng lưng của nàng vừa nhìn liền biết nàng là một nữ hài tử, chỉ bất quá, cả người nàng bị quang mang của Kim Liên bao phủ, làm cho không người nào có thể thấy rõ đường cong toàn thân nàng mà thôi.
- Nha đầu…
Nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004934/chuong-1471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.