Từ gia tửu lâu năm a, hương vị để cho người ta hoài niệm cỡ nào, hương vị hoài cựu cỡ nào.
Lý Thất Dạ không khỏi thì thào nói.
Từ gia tửu quán, đây là một gian tửu quán lâu năm, người phụ cận từ nhỏ bắt đầu hiểu chuyện, rượu này liền có, không biết bao nhiêu năm đi qua, gian tửu quán này y nguyên còn đó, Từ gia đời đời kiếp kiếp đều kinh doanh gian tửu quán này.
Thời điểm Lý Thất Dạ bước vào tửu quán, bên trong tửu quán khách nhân là lác đác không có mấy, ngoại trừ có mấy phàm nhân ở chỗ này uống rượu ra, cũng chỉ có một hai tu sĩ ở chỗ này nghỉ chân.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiến đến, lão chưởng quỹ lập tức chào hỏi Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ leo thẳng lên lầu hai, tại vị trí bên cửa sổ ngồi xuống.
Ngồi ở phía trước cửa sổ, vừa xem Mai Lĩnh, Lý Thất Dạ có chút thất thần, lão chưởng quỹ nói:
- Khách quan, muốn dùng chút gì?
Lý Thất Dạ lấy lại tinh thần, nhìn lão chưởng quỹ một chút, nhìn lấy hình dáng có chút quen thuộc kia, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Từ gia hậu nhân a. Hắn phân phó nói ra:
- Đến một bình rượu lâu năm, thức ăn tùy tiện đến một chút.
Lão chưởng quỹ lên tiếng, xoay người rời đi, Lý Thất Dạ gọi hắn lại, nhẹ nhàng nói:
- Từ gia các ngươi vẫn tốt chứ, tử tôn tràn đầy không.
Lão chưởng quỹ quay người trở lại, đối với vấn đề dạng này cũng không kỳ quái, cười nói ra:
- Hồi khách quan, nhờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004981/chuong-1441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.