Long Tôn Thiên quay về bên cạnh Thần Nhiên Phượng Nữ, trầm giọng nói:
- Thiếu phu nhân, nếu bây giờ người rời đi thì còn kịp, ta sẽ hộ tống người rời đi.
Long Tôn Thiên đột nhiên khuyên Thần Nhiên Phượng Nữ đi làm lòng nàng chìm xuống.
Thần Nhiên Phượng Nữ hỏi:
- Ý của Long tiền bối là sao?
Long Tôn Thiên không nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ, gã nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, nói:
- Ta đã già, muốn quy ẩn, e rằng không thể phụ tá Đế Tọa hiền điệt được nữa. Nhưng trước khi đi ta có thể hộ tống an toàn rời đi.
Long Tôn Thiên cực kỳ cảnh giác với Lý Thất Dạ, vừa ra tay gã biết ngay mình gặp kẻ địch đáng sợ, vì gã không rõ ràng hắn có thể chất gì.
Long Tôn Thiên lùi bước khiến Thần Nhiên Phượng Nữ biến sắc mặt, nàng vội giữ chân gã:
- Long tiền bối quá khiêm nhượng, Long tiền bối là tài hoa tuyệt thế . . .
Long Tôn Thiên ngắt lời Thần Nhiên Phượng Nữ:
- Thiếu phu nhân, nên đi.
Thái độ của Long Tôn Thiên làm nhiều người khó hiểu, có người hoang mang. Long Tôn Thiên và Lý Thất Dạ chưa phân thắng thua, đám người xem trọng gã, cảm thấy gã chắc chắn thắng Lý Thất Dạ.
Hiện giờ Long Tôn Thiên chọn rút lui, hoàn toàn không giống con người tâm cao khí ngạo như gã, làm người ta thấy lạ lùng. Mọi người không cho rằng Long Tôn Thiên sợ Lý Thất Dạ, năm xưa Vạn Cốt Hoàng Tọa lôi kéo, gã từ chối ngay. Người tâm cao khí ngạo như Long Tôn Thiên sẽ không e sợ Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1005777/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.