Nhưng trong dược viên chúng tiên lạc mất thì hồn thảo tám biến như long tàm trùng hồn thảo chẳng qua là linh dược đan thảo bình thường.
Lý Thất Dạ cất long tàm trùng hồn thảo, nói:
- Nhớ kỹ, dược viên chúng tiên lạc mất có ba quy tắc, chỉ được hái linh dược đan thảo bình thường.
Lam Vận Trúc hỏi:
- Linh dược đan thảo bình thường ý chỉ cái gì?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Linh dược đan thảo bình thường chính là tiểu dược vương. Linh dược đan thảo dược vương bình thường ý chí dược linh ba trăm vạn năm, hồn thảo chín biến hoặc trở xuống.
Lam Vận Trúc lấy làm lạ hỏi:
- Chẳng lẽ hồn thảo có mười biến sao?
Đây là chuyện không thể nào, người đời đến biết chín biến là cực hạn của hồn thảo.
Lý Thất Dạ chỉ cười không nói:
- Quy tắc thứ hai, dược linh đế dược, tiên dược hay chân tiên dược, thần thụ vân vân từ năm trăm vạn năm trở lên phải tự nguyện. Nếu chúng nó tự nguyện đi theo ngươi thì có thể mang đi, còn cưỡng ép sẽ bị chế tài.
Lam Vận Trúc kỳ lạ hỏi:
- Đế dược, tiên dược, chân tiên dược phân chia như thế nào?
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Thật ra không có cách chia tiêu chuẩn. Có người xếp dược vương ba trăm vạn năm là dế dược, nhưng đó là cách chia của tiểu dược sư. Khi dược sư đến cảnh giới nhất định sẽ tiếp xúc với dược vương trong truyền thuyết, đa số dược sư xếp dược linh từ năm trăm vạn năm trở lên là đế dược. Linh dược hiếm có trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1005822/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.