Vì vậy Dạ Sát không được xếp vào thiên tài đỉnh cao nhất U Thánh giới hiện nay nhưng rất nhiều người e dè gã. Trong thiên tài thế hệ trẻ một số người mạnh hơn Dạ Sát nhưng vẫn kiêng dè gã ba phần. 
Khi dám tu sĩ trẻ lùi mấy bước, Dạ Sát nở nụ cười, gã hưởng thụ người khác sợ mình. 
Dạ Sát cười nói: 
- Các vị đạo hữu, ta không thù không oán với mọi người, cần gì xem ta như rắn rết? 
Có tu sĩ trẻ cười nói: 
- Uy danh của Dạ Sát huynh như sấm bên tai, chúng ta vừa nghe tên đã như bị sét đánh. 
Mọi người không muốn đắc tội Dạ Sát, trong thế hệ trẻ gã không mạnh nhất nhưng không ai muốn dây vào gã. Bị Dạ Sát theo dõi thì như có gai ghim lưng. 
Dạ Sát bật cười, tiếng cười âm u làm người nghe lạnh gáy. 
Dạ Sát nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ là người duy nhất không nhúc nhích, cười hỏi: 
- Tiểu bối nhân tộc, ngươi không sợ ta sao? 
Lý Thất Dạ nhìn Dạ Sát, thản nhiên nói: 
- Ta không biết ngươi thì tại sao phải sợ ngươi? 
Nhiều tu sĩ trẻ toát mồ hôi hột thay Lý Thất Dạ, nếu đắc tội Dạ Sát thì chết như thế nào cũng không biết. 
Dạ Sát nhìn Lý Thất Dạ, thấy bộ dáng hắn rất bình thường, ngẫm nghĩ cũng đúng. 
Dạ Sát gật đầu, nói: 
- Nói cũng đúng, con kiến như ngươi chắc không có tư cách nghe uy danh của ta. 
Lý Thất Dạ mỉm cười, lười quan tâm Dạ Sát, gã cũng không thèm nhìn hắn lâu hơn. Trong mắt Dạ Sát thì tiểu bối 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1005994/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.