Lý Thất Dạ đều không để ý đến thái độ của Trì Tiểu Điệp chút nào, nhàn nhã tự đắc nói:
- Trên đường có mỹ nữ làm bạn cũng tốt, không được hoàn mỹ chính là không đủ hiền hòa ôn nhu, nếu hông còn thích hợp một chút để giải quyết tịch mịch!
Nói tới đây, mí mắt nháy nhìn Trì Tiểu Điệp một cái.
Trì Tiểu Điệp bị lời của Lý Thất Dạ khiến cho tức giận đến xanh mét, nàng vẫn luôn là cành vàng lá ngọc, không biết bao nhiêu ngươi nâng nàng như nâng trứng, không biết bao nhiêu người ái mộ nàng mà liên tục nói những lời nịnh nọt, tiểu quỷ trước mắt này lại dám nói bậy ở trước mặt nàng, không bị tức chết mới gọi là quái dị.
- Tốt nhất là quản tốt cái miệng thúi của ngươi!
Cuối cùng Trì Tiểu Điệp hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Sau khi Trì Tiểu Điệp rời đi, Trì Tiểu Đao cởi mở nắm đầu một chút, hai mắt vừa chuyển, cười hì hì nói:
- Hắc hắc, Lý huynh, ngươi cảm thấy tỷ tỷ của ta như thế nào?
- Cái gì mà như thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn thần thái quỷ dị của Trì Tiểu Đao, nói:
- Cách hiền hòa còn kém rất xa!
Trì Tiểu Đao cười khan một tiếng, chưa từ bỏ ý định, cười nói:
- Kỳ thật tỷ tỷ ta là có lòng bảo hộ ta rất tốt, chỉ sợ ta bị lừa gạt mà thôi, thật ra thì ở lúc bình hường nàng còn là rất ôn nhu hiền hà, hắc, lấy ta nhìn xem, Lý huynh bác học đa tài, tuyệt đối là nhân trung long phượng, cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1006377/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.