Nếu như Tẩy Nhan cổ phái không có vô thượng đại trận ngăn cản, một kiện Tiên đế bảo khí đánh xuống, lấy thực lực của Bảo Thánh Nhân Hoàng nói không chừng có thể nhấn chìm cả Tẩy Nhan cổ phái!
- Vẻn vẹn một kiện đế vật tùy thân Tam đao tiên đế mà thôi, cũng dám ăn nói bừa bãi!
Liền ở lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên.
- Lý Thất Dạ!
Thấy người đến, có người vì đó mà động dung nói.
Lý Thất Dạ ngồi ở trên tứ chiến đồng xa mà đến, một bộ dạng lười nhác, phải có Lý Sương Nhan, trái có Trần Bảo Kiều, một người ôm kiếm, một người ôm đao, đao kiếm song thị!
- Tứ chiến đồng xa!
Vừa thấy Lý Thất Dạ ngồi tứ chiến đồng xa đi tới, hai mắt của Bảo Thánh Nhân Hoàng ngưng tụ, trầm giọng nói. Cỗ chiến xa này đã từng là Thánh Thiên giáo đoạt lấy từ trong tay Tẩy Nhan cổ phái, sau đó dâng cho Thanh Huyền cổ quốc, không nghĩ tới lần nữa rơi vào trong tay Tẩy Nhan cổ phái.
Tứ chiến đồng xa dừng ở trên hư không, Lý Thất Dạ nhìn Bảo Thánh Nhân Hoàng một cái, bình tĩnh nói:
- SO sánh đế vật, so sánh nội tình, Thánh Thiên giáo các ngươi còn non! Đừng tưởng rằng mượn được một hai kiện đế vật của Thanh Huyền cổ quốc là có thể đạp phá Tẩy Nhan cổ phái ta, đó chẳng qua là một đống đồng nát sắt vụn mà thôi! Cũng không biết ngươi từ Thanh Huyền cổ quốc mượn đén tiên đế bảo khí nào! Xem ra lần dạy dỗ trước đó với Thanh Huyền cổ quốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1006407/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.