Mặc dù nói, Thiên Tùng Sơn không kiến quốc không lập phái, nhưng mà, thực lực Thiên Tùng Sơn, đệ tử Thiên Tùng Sơn, tuyệt đối so với rất nhiều đại giáo cương quốc chỉ mạnh không yếu!
Trong lúc nhất thời, cả ngọn núi bị vây đến chật như nêm cối, vô số cường giả Thiên Tùng Sơn như lâm đại địch, hơn nữa Thánh Hoàng vây khốn nơi này còn không ít.
Nhìn thấy vô số cường giả vây khốn nơi này, coi như là Tử Yên phu nhân cũng không khỏi vì đó run lên, biết chuyện này chỉ sợ khó mà kết thúc yên lành.
Chỉ có Lý Thất Dạ là bình chân như vại, hắn chỉ nhìn thoáng qua bốn phía, nhìn nhìn vô số cường giả Thiên Tùng Sơn vây khốn ngọn núi này, cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Phong Hoàng.
- Có chút ý tứ.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Phong Hoàng, nhàn nhạt cười một tiếng, nói ra:
- Phong Hoàng, ngươi đây là ý gì?
Làm người cầm quyền Thiên Tùng Sơn, lúc này Phong Hoàng cũng là sắc mặt nghiêm túc, hắn lạnh lùng nói ra:
- Ta là có ý gì, trong lòng Lý công tử rõ ràng.
- Há, ta có chút minh bạch, đây là đạo đãi khách của Thiên Tùng Sơn các ngươi sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười.
Lúc này, coi như là rất nhiều tân khách xa xa quan sát cũng không khỏi vì đó run sợ, rất nhiều người đều kinh ngạc đảm lượng của tiểu tử trước mắt này, bị nhiều cường giả của Thiên Tùng Sơn vây khốn như vậy, lại còn có thể cười được, vẫn là một bộ đàm tiếu phong thanh.
Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/243774/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.