Nên dù bọn họ đổ mồ hôi như mưa, dù vô vàn khó khăn, dù rất khó chịu, nhóm Triệu Thu Thực cắn chặt răng từng bước tiến lên. Không ai rên một tiếng, không kêu khổ, không kêu mệt.
Qua lâu thật lâu sau nhóm Triệu Thu Thực rốt cuộc leo lên ngọn núi này, người bọn họ ướt đẫm mồ hôi, mỗi người như được vớt lên từ trong nước. Khi bọn họ đến trước Chí Tôn thụ thì đã tê liệt không nhúc nhích nổi.
Lúc này bọn họ không có sức quan sát kỹ Chí Tôn thụ gần trong gang tấc.
Dưới Chí Tôn thụ tụ tập rất nhiều người. Một số học sinh thấy nhóm Triệu Thu Thực bò lên được thì hơi bất ngờ.
- Tẩy Tội viện.
Có học trưởng nhìn nguyên nhóm Triệu Thu Thực đều leo lên, gật gù khen:
- Có chút năng lực.
Ai đều thấy đạo hạnh của nhóm Đỗ Văn Nhụy rất yếu, từng học sinh Tẩy Tội viện bò lên, không ai tụt hậu, điều này khiến người khâm phục.
Có học sinh cười khẩy nói:
- Hừ! Bò lên được thì sao? Chỉ uổng công một chuyến. Dù họ có thể bò lên thì chỉ biết giương mắt nhìn, chẳng lẽ có thể gõ rụng một trái Chí Tôn quả sao?
Lý Thất Dạ nhàn nhã đáp trả:
- Nói vậy là ngươi không đến uổng công? Vậy được rồi, hay ngươi hái một trái Chí Tôn quả cho đám quê mùa chúng ta mở rộng tầm mắt.
Học sinh này bị Lý Thất Dạ chặn họng mặt đỏ rần, ngắc ngứ không nói nên lời:
- Ngươi...!
Lý Thất Dạ chọt trúng chỗ đau của gã, thật ra gã chỉ đứng ngó chứ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/243896/chuong-4199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.