Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Rất đơn giản, nếu các ngươi thắng thì thanh kiếm này thuộc về các ngươi. Nếu các ngươi thua thì không liên quan tới ta, vì lòng có ác niệm nên Tẩy Tội kiếm chém các ngươi, tịnh hóa ác niệm trong lòng các ngươi, chỉ có thể nói các ngươi chết trước phán quyết của Thủy Tổ.
Mắt Ngô Kha sáng rực hỏi:
- Nói thật không?
Gã gây sự với Lý Thất Dạ thì cái gì? Đương nhiên là vì Tẩy Tội kiếm chứ không phải tìm lại công bằng gì đó cho Trương Đinh Dục.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thật còn hơn trân châu. Đánh cuộc không? Nếu các ngươi thắng thì Tẩy Tội kiếm là của các ngươi, đây là tổ khí, tin tưởng tông môn của các ngươi không có tổ khí như vậy.
Đám Ngô Kha nghe Lý Thất Dạ nói thì nghẹt thở, đúng là tông môn của họ không có tổ khí. Nếu bọn họ thắng tổ khí cho tông môn thì sẽ ra sao? Bọn họ không dám tưởng tượng tiếp, họ sẽ được nhận trách nhiệm lớn của tông môn, thành tông chủ hoặc tộc trưởng.
Ngô Kha và các thành viên Thần Thú Thiên Nhung quân nhìn nhau, gật mạnh đầu.
Ngô Kha hét to:
- Cược, sao không cược được!
Lý Thất Dạ cười tươi rói:
- Tốt, vậy chúng ta bắt đầu đi.
Ngô Kha xác định lại:
- Khoan, nếu chúng ta ngăn lại một kiếm tính là chúng ta thắng phải không? Tất cả chúng ta hợp sức ngăn nhát kiếm đó cũng tính?
Lý Thất Dạ cười tươi:
- Đúng, đúng là vậy. Dù trong lòng các ngươi có ác niệm nhưng chỉ cần ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/243932/chuong-4175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.