Huống chi những học sinh này nhỏ tuổi hơn bọn họ nhưng mạnh hơn gấp vô số lần, uy phong hơn họ nhiều. Các ăn mặc hay khí thế bọn họ đều kém xa học sinh của học viện khác.
Nếu nói học sinh của học viện khác là con nhà giàu thì học sinh Tẩy Tội viện chỉ là ăn mày xin cơm trên phố.
Đám học sinh Tẩy Tội viện tự biết xấu hổ bản năng co ro trong góc, không có can đảm ngẩng cao đầu.
Đỗ Văn Nhụy thấy vậy thầm thở dài, Tẩy Tội viện chỉ là nơi nhỏ bé, khiến học sinh không có khí thế lớn.
Khi học sinh Tẩy Tội viện chùn bước thì Lý Thất Dạ cười nói:
- Vào đi.
Lý Thất Dạ nhảy xuống thuyền, ung dung thản nhiên, tùy ý nhìn trên Thánh sơn người đến người đi.
Xem bộ dạng Lý Thất Dạ dửng dưng với tất cả, đám học sinh Tẩy Tội viện nhìn nhau. Lúc này họ hâm mộ cá tính thiếu dây thần kinh của Lý Thất Dạ, ở nơi như vậy mà không có phản ứng gì, dù học sinh của bốn học viện lớn đi qua trước mặt hắn cũng như không thấy.
Nhìn vẻ mặt của học sinh, Đỗ Văn Nhụy khích lệ:
- Cố gắng lên đi, có ngày các ngươi cũng có thể cao cao tại thượng như bọn họ. Sự không phải ở xa mà nằm ở chỗ cao, có ngày các ngươi sẽ bay lên trời mây, chỉ cần các ngươi cố gắng không lùi bước.
Được Đỗ Văn Nhụy khích lệ, học sinh Tẩy Tội viện hít sâu ngẩng đâu lên, phồng can đảm. Nhiều học sinh bản năng ưỡn ngực cổ vũ mình tăng thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/243954/chuong-4160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.