Đức ló đầu lên từ một góc đầy dây dợ, gương mặt nhăn nhó khó có thể trở thành ví dụ minh hoạ cho tính từ “đẹp trai” mà trưởng nhóm vừa gán. Anh chàng đi về phía Quỳnh, chưa kịp khép cửa đã chép miệng lầu bầu với cô:
- Hôm nay bên phòng em làm gì mà độc giả đổ vào kinh thế. Server quá tải làm bọn anh toát mồ hôi, chỉ lo sập.
- Thì toàn tin hot nhiều người chết mà! Bọn em còn không kịp đi ăn trưa – Quỳnh thở dài, cô chìa chiếc hộp trong tay cho Đức – Đây là quà em hối lộ bạn Pizza, anh cầm về nhé. Có ngại không?
- Ngại ơi là ngại ý chứ! – Đức chắp tay làm điệu bộ ngượng ngùng như thiếu nữ.
- Hay để em kiếm cái túi giấy đẹp đẹp gài nơ để anh giả làm quà?
- Thôi khỏi – Đức chồm tới giằng lấy cái hộp, mở ra nhìn – Trông ngon nhỉ! Thế mà chỉ cho chó thôi chứ người không được ăn à?
Quỳnh bật cười. Trước khi cô kịp nghĩ ra cách đối đáp tương xứng với câu hỏi nhảm nhí của Đức thì anh chàng đã lách vào sau cửa, nháy mắt:
- Hôm nào anh bố trí cho nó gặp em để cảm ơn nhé.
Không cần biết câu trả lời của Quỳnh, Đức đóng sập cửa lại, không chút lịch sự. Quỳnh chẳng lấy làm phiền lòng. Cô hợp với lối giao tiếp thẳng tuột thế này hơn là những kiểu cách lịch lãm giữ kẽ vốn vẫn thường thấy trong những thứ vẫn được coi là tình bạn giữa nam và nữ. Quay người đi dọc hành lang tới lối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-hon-em-lan-nua/1781478/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.