🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Thậm Vi nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng chua xót nhưng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Phụ thân nàng, Cố Hữu Niên, là mối liên hệ duy nhất giữa Thiên Cơ Trần thị và Xuất Vân Kiếm Trang. Nếu không có sự tồn tại của nàng, Liễu Dương chắc chắn sẽ đem thứ này đến Xuất Vân Kiếm Trang. Khi đó, nếu muốn người trong trang có thể nhận ra mật lệnh mở khóa, cũng chỉ có thể là ba chữ này.

May mà nàng đã đoán trúng! Nếu không, e rằng nàng đã sớm bị kim độc của Trần Thần Cơ đâm chết trong nhà xí, chết oan chết uổng, ô danh muôn đời!

Nghĩ vậy, nàng liền lật nắp chiếc hòm gỗ đặt dưới chân lên.

Quả nhiên, bên trong xếp đầy những mũi độc châm sáng loáng, dày đặc đến mức khiến người ta rợn tóc gáy.

Cố Thậm Vi lập tức đậy nắp lại. Nàng không rõ Trần Thần Cơ đã lắp đặt cơ quan thế nào, chỉ nghe một tiếng cạch, chiếc hòm gỗ lại trở về trạng thái ban đầu, khớp kín không chút kẽ hở.

Nàng cất giọng bình thản: “Liễu Dương, Trần Thần Cơ đã nói để lại thứ này cho ta, vậy ta sẽ lấy đi. Đợi sau này hắn ra ngoài, ta sẽ trả lại.”

Liễu Dương đứng ngoài phòng nghe vậy, ngoan ngoãn lên tiếng đáp lời. Hắn lén liếc nhìn Cố Thậm Vi, thấy vẻ mặt nàng điềm nhiên, không giống như chỉ thuận miệng nói đùa.

Điều này sao có thể? Lý Trinh Hiền đã chết, Trần Thần Cơ thì bị áp giải vào Khai Phong phủ. Sao hắn còn cơ hội sống sót chứ?

Dân giết quan, tất phải chết!

Hắn kìm nén nghi hoặc trong lòng, chắp tay nói với Cố Thậm Vi: “Ơn tri ngộ của đại nhân, Liễu Dương suốt đời không quên. Chỉ là chuyện đọc sách thi khoa cử, không phải hạng dân đen chúng ta có thể mơ tưởng đến.”

Hắn ngừng một lát rồi nói tiếp: “Đại nhân hẳn đã sớm nhận ra, ngày ấy khi ngài ghé tiệm, ta cố tình lấy quyển sách nhỏ ra, cố gắng thể hiện mình là người có tài, mong mỏi được đại nhân để mắt đến mà dẫn ta vào Hoàng Thành tư.”

Nói rồi, hắn siết chặt nắm đấm.

Đỗ khoa cử, làm quan hiển đạt! Có nam nhi nào lại không mong tên mình chói lọi bảng vàng, cưỡi ngựa dạo phố?

Hắn cũng mơ về điều đó, thậm chí có lúc trong tiệm gặp người đọc sách, nghe họ đọc văn chương cổ, hắn chỉ cần nghe qua đã nhớ được ngay. Nếu luận về trí tuệ, hắn tự thấy mình không thua kém ai. Nhưng phận bèo dạt không rễ, há có thể vọng tưởng thành đại thụ che trời?

“Ca ca ta thật thà chất phác, dễ bị lừa gạt, cần có người chăm sóc. Đọc sách tiêu tốn bạc vạn, ta nào dám nhận không…”

Liễu Dương còn chưa nói hết câu, chợt cảm thấy trên đầu có một làn gió mát lạnh lướt qua. Khoảnh khắc ấy, hắn suýt tưởng tóc mình bị gió thổi bay mất, biến thành đầu trọc…

Hắn ngẩng đầu lên, thấy tay Cố Thậm Vi đặt trên đầu mình. Liễu Dương sững sờ, lén nhìn ngực nàng một cái, lại nhìn bóng mình trên mặt đất.

Tốt quá rồi! Không phải quỷ! Là người sống!

“Ngươi năm nay mới mười ba, đang là tuổi đọc sách, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Thiên hạ Đại Ung này không có bánh từ trời rơi xuống. Ta bằng lòng để ngươi đọc sách, tự nhiên là vì ngươi có chỗ để ta sử dụng.”

Giọng nói của Cố Thậm Vi lạnh lẽo như chính bàn tay nàng. Nhưng kỳ lạ thay, Liễu Dương lại cảm thấy trong lòng ấm áp.

Hắn thở phào nhẹ nhõm…

“Việc ngươi đang làm hiện tại, đối với ta vô cùng hữu ích. Trước khi ngươi thi đỗ, ta cần ngươi giúp ta thăm dò một số tin tức. Ngươi cứ yên tâm, nếu ngươi gặp chuyện bất trắc, ta sẽ lo liệu chu toàn cho ca ca ngươi cả đời.”

“Hoàng Thành tư không phải là nơi một đứa trẻ như ngươi nên đặt chân vào.”

Nói xong, Cố Thậm Vi thu tay lại.

Liễu Dương tuy còn nhỏ, nhưng nàng rất xem trọng hắn. Nếu sau này hắn trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật phi phàm.

“Ngươi hẳn đã biết chuyện Vương Toàn ở tiệm văn phòng tứ bảo đã chết. Vương Hỷ không hề nhận được bức thư kia, hẳn là nó đã bị thất lạc khi hắn rơi xuống sông Vĩnh An. Trong quá trình đó, khả năng có hai nhóm người đã lấy đi bức thư ấy.”

“Trên cầu Vĩnh An có hai người tận mắt chứng kiến hắn rơi xuống nước, hơn nữa trong đó có một người đã xuống sông vớt Vương Toàn lên. Hãy tìm ra hai người đó.”

Liễu Dương gật đầu, trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi chắp tay bổ sung: “Người mà đại nhân nhắc đến có khả năng là ‘thủy quỷ’!”

“Nếu có người giấu ở giữa sông trước, thừa dịp Vương Toàn rơi xuống nước đoạt lấy lá thư, sau đó đi đào tẩu bằng đường thủy. Nếu hai người trên cầu thật sự chỉ là người qua đường người, không cùng một nhóm với người trong nước, như vậy người trong nước nhất định là thủy quỷ!”

Cố Thậm Vi nhướng mày, tỏ vẻ hứng thú: “Thủy quỷ?”

Ở Biện Kinh, nàng chỉ chuyên tâm luyện kiếm, đối với những chuyện trong dân gian không hiểu biết nhiều bằng Liễu Dương.

Liễu Dương gật đầu, kiên nhẫn giải thích:

“Trong thành Biện Kinh có một nhóm người từ vùng sông nước đến. Họ tinh thông thủy tính, có thể nín thở rất lâu dưới nước. Nghề nghiệp của họ chủ yếu là vớt xác trôi sông, tìm kho báu trong những con thuyền đắm… Khi gặp năm mất mùa, đói kém, không chừng bọn họ còn có thể trở thành hải tặc.”

“Dân chúng thường gọi họ là ‘thủy quỷ’.”

“Nước sông Vĩnh An chảy chậm, dưới đáy mọc nhiều rong rêu. Nếu không quen thuộc địa thế, một khi lặn xuống rất dễ bị rong cuốn lấy mà không thể thoát thân… Hơn nữa, phương Bắc vốn ít người tinh thông bơi lội, nên rất có khả năng có kẻ đã thuê thủy quỷ làm việc này.”

Nói đến đây, trên gương mặt hắn nở một nụ cười nhẹ.

Sau đó, Liễu Dương nghiêm túc quỳ xuống, hành lễ với Cố Thậm Vi: “Tiểu nhân nguyện nghe theo sự sắp đặt của đại nhân, tận tâm tận lực vì ngài.”

Cố Thậm Vi gật đầu: “Ta đã sắp xếp thầy dạy, sẽ bảo Thập Lý thông báo cho ngươi. Sau này hãy trở thành một vị quan tốt, để dân chúng có thêm một con đường sống.”

Liễu Dương chấn động, càng cúi đầu thấp hơn. Hắn vốn chỉ là một tiểu tử tiếp khách trong quán cháo, ngay cả trong mộng cũng chưa bao giờ dám mơ lớn đến vậy…

Hắn muốn hỏi Cố Thậm Vi: Ta có thể sao? Nhưng rồi lại thôi, vì nàng đã cho hắn câu trả lời.

Liễu Dương nghĩ đến đây, đôi mắt bỗng đỏ hoe.

Thiên Lý mã gặp Bá Nhạc, hắn đã sống mười ba năm, cuối cùng cũng gặp được cơ hội tốt nhất đời mình… Nếu như chuyện này không xảy ra trong nhà xí, thì tốt biết bao!

“Ngươi về trước đi, quán cháo mở cửa sớm, nếu không về ngay, e rằng chẳng ngủ được bao lâu nữa. Trẻ con mà thiếu ngủ thì sau này sẽ lùn đấy.”

Giá như “Bá Nhạc” này không có cái miệng kia, thì tốt biết bao.  Liễu Dương thầm nghĩ, chắp tay thi lễ rồi nhanh chóng trèo tường rời đi.

Cố Thậm Vi chỉnh lại nhà xí về trạng thái ban đầu, bưng chiếc rương gỗ, rồi trở về gian thờ bài vị. Khoảnh khắc đó, dường như những bài vị xếp dày đặc trước mắt nàng hòa làm một với bài vị của phụ thân, mẫu thân và đệ đệ nàng.

Họ vốn không nên chết, nhưng lại đều đã chết cả rồi. Những mạng người này, ai sẽ đến đòi lại công bằng đây?

Nàng nghĩ vậy, thần sắc thoáng chút hoảng hốt.

Những ký ức về vụ án tráo đổi binh khí trong đầu nàng, bắt đầu từ một buổi trưa nắng rực rỡ.

Trong viện Thành Minh có một bãi đất rộng lớn, nơi đó phụ thân Cố Hữu Niên thường dạy kiếm thuật cho nàng. Mẫu thân Tả Đường của nàng đôi khi trổ tài, nhưng từ sau khi mang thai lần nữa, bà chỉ có thể dạy kiếm bằng lời nói.

Người Cố gia đều chăm chỉ đèn sách, muốn nhờ vào khoa cử mà công thành danh toại.

Cố lão gia tử có vài nhi tử, nhưng ai nấy đều tư chất bình thường, khó thành tài. Người duy nhất có thiên phú đọc sách chính là phụ thân nàng, Cố Hữu Niên. Nhưng trời lại trêu ngươi, so với đọc sách, Cố Hữu Niên lại có thiên phú võ học kinh người hơn.

Lợi hại đến mức nào ư? Chính là đi trên đường cũng có bậc tông sư võ lâm chạy đến nắm tay hắn, cảm thán rằng: “Thiếu niên, cốt cách ngươi thật kỳ lạ! Ngươi trời sinh chính là đệ tử của ta!”

Cố Hữu Niên khi đó trẻ tuổi, lòng mang hoài bão, chỉ muốn làm một hiệp khách hành tẩu giang hồ. Mà hắn đã nghĩ thì sẽ làm ngay.

Mà trong chuyện của thiếu hiệp, làm sao thiếu được những mối duyên giang hồ phong hoa tuyết nguyệt?

Chẳng bao lâu sau, Cố Hữu Niên cưới nữ hiệp của Xuất Vân Kiếm Trang — Tả Đường.

Cố Thậm Vi từ nhỏ đã sống trong “lồng chim” nhà họ Cố, lớn lên cùng những câu chuyện tiếu ngạo giang hồ mà phụ mẫu kể lại.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.