🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nàng từng nghĩ phía sau Cố gia là Tô Quý phi, chờ đệ đệ của Phúc Thuận công chúa lên ngôi hoàng đế, bọn họ cũng xem như một bước lên mây.

Huống hồ, đừng nhìn bây giờ không còn tranh chấp ngôi trữ quân, nhưng chỉ mới vài tháng trước, triều đình vẫn tranh đấu kịch liệt, lúc đó Tô Quý phi chẳng khác nào chọi gà, ra sức kéo bè kết phái! Nàng tưởng rằng Cố Quân An có thể trở thành phò mã là vì Cố gia đã sớm đầu phục Tô Quý phi.

Nhưng sự việc đến nước này mới chứng minh tầm nhìn của nàng quá hạn hẹp, điều Cố Ngôn Chi mưu đồ còn nhiều hơn thế.

Người đó từ rất sớm đã âm thầm bày mưu tính kế với phe cánh Tô Quý phi… Phúc Thuận gả cho Cố Quân An chính là bằng chứng rõ ràng nhất.

Hắn lấy binh khí, lấy ngân lượng, lại âm thầm kết đảng mưu lợi, chỉ chờ một ngày hóa rồng, huyết tẩy Biện Kinh. Mà rõ ràng thời cơ ấy, đã đến rồi!

Cố Thậm Vi nghĩ đến đây, trong lòng bất giác thêm phần khẩn trương.

“Người đeo mặt nạ bị ta đả thương, vết thương đó không thể lành trong một sớm một chiều. Ta đã sai Kinh Lệ âm thầm điều tra. Địa bàn của Hoàng Thành tư chỉ lớn đến vậy, tổng cộng có mười vị Chỉ huy sứ, ta không tin lần lượt rà soát mà lại không moi ra được tên nội gián đó!”

Nói đến đây, Cố Thậm Vi nhíu mày: “Đương nhiên, cũng có một khả năng khác. Thiên Tam đã che giấu thân thủ của mình, trà trộn vào trong hàng vạn binh sĩ của Hoàng Thành tư.”

Nàng mới vào Hoàng Thành tư, binh lực dưới tay ít ỏi, trong khi các Chỉ huy sứ khác thì không chỉ có chừng ấy người, hơn nữa ai nấy đều hành động độc lập, phần lớn thời gian phân tán ẩn nấp ở khắp các ngõ ngách Biện Kinh, muốn điều tra thực sự là không dễ.

“Nếu đúng là như thế, thì phiền toái lớn rồi. Đừng nói là bị thương, cho dù là dấu hoa đào in trên vai kẻ đeo mặt nạ chim sẻ kia, đợi chúng ta điều tra xong một vòng, người ta đã kịp sửa dấu đó thành… gà trống cũng nên!”

Hàn Thời Yến tạm thời chưa theo kịp, hỏi: “Tại sao lại sửa thành gà trống?”

Cố Thậm Vi phẩy tay: “Không sao cả, muốn ăn gà trống thì sửa thành gà trống thôi!”

Hàn Thời Yến bật cười không thành tiếng, nhìn dáng vẻ hứng thú bừng bừng của Cố Thậm Vi bên cạnh, không khỏi thấy lòng mình cũng nhẹ nhõm hẳn.

Có một câu lúc trước hắn chưa nói hết: không phải chỉ trong đầu những kẻ có tình mới dễ phát cuồng, mà là người trong đầu chỉ có một việc thì càng dễ trở nên cố chấp, cuối cùng bước lên con đường cực đoan.

Cố Thậm Vi mang mối huyết hải thâm thù, thù hận so với tình yêu càng dễ làm mờ mắt con người, khiến người ta sa vào rồi đồng quy vu tận.

Ban đầu hắn lo rằng Cố Thậm Vi khi gặp người nhà họ Cố trong ngục sẽ phát cuồng, giận quá mất khôn, trực tiếp đâm chết mấy kẻ súc sinh kia; nhưng sau đó thấy nàng quá mức tỉnh táo kiềm chế, lại bắt đầu lo nàng không trút được nỗi hận, kìm nén đến mức sinh bệnh…

Mãi đến lúc này, nhìn thấy Cố Thậm Vi bắt đầu tính các bước tiếp, muốn tóm cho ra kẻ đứng sau, hắn mới thực sự yên lòng.

“Cố thân sự năm nay thật sự mới mười sáu tuổi sao?” Hàn Thời Yến không nhịn được mà hỏi.

“Hả?” Cố Thậm Vi nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc, “Chứ còn gì nữa? Ngươi tưởng ta luyện được công pháp cải lão hoàn đồng à? Nếu ta có bản lĩnh đó, còn phải vất vả tra án làm gì? Ta ngồi xổm trên mộ Hoàng đế Đại Đường, ông ta còn phải phong ta làm ngự muội, đổi tên ta thành Đường Tăng ấy chứ!”

Hàn Thời Yến bật cười khẽ: “Cố thân sự nói rất có lý.”

“Trừ tên đeo mặt nạ chim sẻ, hôm nay Cố lão phu nhân còn nói người ở bến Biện Hà cũng có không ít là do bên đó sắp xếp. Ngươi còn nhớ đôi huynh muội họ Lý không? Khi đó chúng ta đã thấy tên Lý Mao kia nhìn thì hung dữ, nhưng thật ra là sau khi nhận được ám hiệu từ muội muội Lý Vân mới chịu khai ra.”

“Vậy thì nữ nhân Lý Vân này rất đáng để điều tra, chưa biết chừng là gián điệp được sắp xếp vào.”

Hàn Thời Yến lần lượt liệt kê đầu mối hiện có: “Ngoài Lý Vân, còn có nữ tử tên mang chữ Như, dùng ngân thích của phái Nga Mi, tên là Miên Cẩm. Người thì có thể trốn, lẩn vào bóng tối như mò kim đáy bể, nhưng vụ án thì không thể tự mình chạy mất.”

“Chúng ta còn có thể đổi hướng điều tra, quay lại phá tiếp vụ án quân khí và vụ án ngân thuế, biết đâu có thể lần ra được đứng sau từ đó.”

Hàn Thời Yến vừa nói, vừa nghĩ có lẽ Cố Thậm Vi chưa quen thuộc lắm với các nhân vật quyền quý trong triều, bèn bổ sung thêm: “Cố Ngôn Chi là kẻ lão luyện giảo hoạt, ông ta có thể dốc cả gia tộc mà đặt cược vào người kia, đủ thấy người đó đã rất gần với ngai vàng rồi.”

“Rất có thể là tông thất, cũng mang họ Triệu, đến khi tranh đoạt vương vị thì lôi cả gia phả ra đếm, móc cũng có thể móc ra cái danh ‘chính thống’. Họ Triệu làm vương gia có cả một đống, người có thực quyền cũng không ít, đến lúc đó ta sẽ liệt kê ra một danh sách.”

“Ngoài ra, những quyền thần địa vị cao cũng không loại trừ khả năng sinh lòng phản loạn.”

Hàn Thời Yến nói xong, ánh mắt hơi phức tạp. Quan gia không hành động, trong triều đã sớm có không ít người bất mãn và phẫn uất.

Ngay cả hắn, đôi lúc nhìn vị cữu cữu ruột của mình cũng cảm thấy hận sắt không thành thép, thân là thiên tử sao có thể mềm yếu vô năng đến mức này!

Hắn không có dã tâm phản nghịch, nhưng không có nghĩa là người khác cũng vậy.

Ánh mắt Cố Thậm Vi lóe lên, nàng âm thầm nghiền ngẫm cái tên “Miên Cẩm”, rồi lại lặng lẽ bổ sung thêm một câu trong lòng: có lẽ còn cả những võ tướng thế gia như nhà Mã Hồng Anh cũng không chừng.

“Nói nhiều vô ích, chi bằng bắt tay vào điều tra luôn!”

Cố Thậm Vi vừa nói đến đây, vừa liếc thấy dưới chân núi có người đang vui cười ngây ngô vẫy tay với họ, liền lập tức im bặt.

Tên Trường Quan kia thấy vậy, càng hăng hái vẫy tay, còn thúc xe ngựa tiến lại gần hơn chút nữa. Hắn cười đến mức khuôn mặt còn trẻ đã nhăn thành từng nếp như hoa cúc, nếu trong tay cầm thêm cây phất trần, e là phải đổi tên thành Tiểu Quan Tử mới đúng…

Tiểu Quan Tử, à không Trường Quan hoàn toàn không ý thức được vẻ mặt mình lúc này có bao nhiêu kh*ng b*, hắn hơi khom người, nói: “Công tử, giờ này rồi có đói không? Thức ăn ngài dặn ta chuẩn bị cho Cố thân sự, hiện tại còn đang nóng, có cần mang lên không ạ?”

Hàn Thời Yến nghe giọng điệu uốn éo ấy mà răng đau, không nhịn được liếc mắt nhìn Trường Quan, bất lực nói: “Nói tiếng người đi, ta đâu có dặn ngươi chuẩn bị gì. Với lại đây là chốn rừng núi hoang vắng, ai lại dùng đồ nóng ở nơi này… còn nóng…”

Hắn đang nói thì bắt gặp ánh mắt Cố Thậm Vi đang chăm chú nhìn về phía đuôi xe ngựa.

Hàn Thời Yến nhíu mày, không nhịn được nhìn theo ánh mắt nàng, lại thấy phía sau xe ngựa không biết từ khi nào đã dựng lên một cái bếp, lúc này còn đang bốc khói nghi ngút… Thì ra khi bọn họ lên núi, Trường Quan ở dưới đây… nấu cơm?

Trường Quan thấy hai người nhìn tới, bèn cười hề hề, lộ hàm răng trắng bóng.

“Gà nướng đất sét đấy, ta đi lấy ngay…”

Hàn Thời Yến đang định mắng hắn, nhưng nghĩ đến mấy lời trước đó của Cố Thậm Vi lại nhịn xuống, vành tai hơi đỏ lên, lúng túng quay sang Cố Thậm Vi giải thích: “Tên này vốn đã chẳng nghiêm túc, bằng không trong cung sao có thể thả hắn ra ngoài… Sau này được mẫu thân ta dạy dỗ… lại càng không cứu nổi!”

“Còn về mẫu thân ta…” Hắn còn chưa nói xong, đã thấy Cố Thậm Vi chạy tới bên cái bếp, bắt chuyện rôm rả với Trường Quan: “Là gà trống hay gà mái vậy? Chín chưa?”

Hàn Thời Yến nhìn hai người ríu rít, không nhịn được lắc đầu, giận dỗi vung tay áo, đang định quay lên xe, thì bỗng thấy phía xa bụi đất bốc lên từng đợt, tiếng vó ngựa gấp gáp từ xa vang tới.

Hàn Thời Yến lập tức thu lại vẻ buông thả, hai tay buông thõng, ánh mắt trầm tĩnh nhìn về phía người đang tới.

Kinh Lệ tung người khỏi ngựa, lăn một vòng trên đất, “phù phù” phun hai miệng đầy bụi, sau đó cảnh giác liếc nhìn Hàn Thời Yến, rồi lao nhanh tới bên cạnh Cố Thậm Vi, cúi đầu nói nhỏ: “Đại nhân, Hoàng Thành sứ Trương đại nhân gấp rút triệu kiến.”

***

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.