Buôn người thì ko phải là điều cấm kị trong Hắc Đạo. Nhưng ít người đầu tư vào việc này, bắt cóc rồi đem đấu giá với giá tận trên trời.
Người sở hữu có thể làm bất cứ điều gì với cô gái đó:Thử thuốc, bắt làm nhiệm vụ, xem như vật nuôi kể cả nô lệ tình dục.
Trong mắt nó điều đó rất bỉ ổi. Nhưng khi ánh mắt nhìn vào màn hình. Hình ảnh cậu bé tầm 10 tuổi, cơ thể trần truồng đầy vết trầy xướt.
Ánh mắt ! Ánh mắt chứa sợ hãi và pha tạp nhiều thứ. Bỗng nó cảm thấy thương xót cậu bé này.
Không thể chậm trễ !
Nó tạm gác qua 1 bên rồi đi về phía nơi cất giữ viên kim cương. Lúc nó đến nơi thì Đông Đông đang phá kính. Thò tay lấy viên kim cương rồi đưa cho nó.
Cầm viên kim cương màu xanh ngọc, nó quan sát mọi góc cạnh. Ăn trộm thì phải quan sát kĩ lưởng. Rủi ro mang về hàng giả thì công cốc. Đưa lên ánh đèn. Nó cau mày nhìn rồi kết luận...
Quả nhiên ! Đây là viên kim cương thật.
Nó bỏ vào túi rồi quay qua nói :" đi thôi. Hai người trở về sảnh. Tôi còn việc cần giải quyết"
Nói xong, Đông Đông và Khương Tú gật đầu, không hỏi gì rồi đi. Còn nó thì bước về phía căn phòng ở phiá Tây toà nhà.
Đến cửa, có 2 người đang canh gác. Nó bước đến không chần chừ rút ra 2 con dao. 2 người đàn ông phát giác được sự xuất hiện của nó liền rút ra khẩu súng bắn.
Nhưng chưa kịp bắn thì trên cổ họ đã bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sat-thu-phu-nhan/8571/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.