Cảm thấy bầu không khí xung quanh không ổn, Cố Cơ Uyển đã cực lực trốn sang một bên.
Nhưng, người kia vẫn không cẩn thận va vào cánh tay cô.
Một cơn đau nhói truyền đến, Cố Cơ Uyển cau mày, sau đó lùi lại mấy bước, nhìn chằm chằm vào người kia.
“Xin, xin lỗi.... Cô gái kia nhìn Cố Cơ Uyển, khuôn mặt tràn đầy sự hối lỗi.
“Xin lỗi, tôi bị muộn rồi, xin lỗi.”
Cô ta quay người muốn rời đi, Cô Cơ Uyển lại vội vàng đuổi theo, nắm lấy tay cô ta: “Đứng lại cho tôi!”
Trên cánh tay truyền đến sự đau rát, hóa ra là bị đâm!
Nhưng vết thương không lớn, không giống như cố ý làm cô bị thương.
Trong tay cô gái này rốt cuộc có cái gì?
“Cô....cô muốn làm gì?” Cô gái bị cô nắm chặt, đau đớn đến mức cau mày.
Lực của Cố Cơ Uyển có chút lớn, cúi đầu nhìn tay của cô gái.
Trên tay cô ta không có bất kỳ thứ sắc bén nào, lúc nãy thứ đâm vào cô có lẽ chính là chiếc nhẫn trên ngón tay của cô ta.
Nhãn....có hình gì ở bên trong, nhanh chóng hiện lên trong đầu cô.
Nhẫn, cố ý va vào người cô, máu...
“Cô..."
“Cố Cơ Uyển, cô lại bắt nạt người khác!” Cách đó không xa, mấy bạn học nữ đang đi về phía cô.
Cô Cơ Uyển sững sờ, cô gái kia hất tay của cô ra.
Sau khi được giải phóng, không vội vã chạy đến phòng học, mà nhanh chóng chạy về phía cổng sau của trường!
Lúc này còn nói đi muộn, bộ dạng vội vàng muốn lên lớp, bây giờ lại muốn rời khỏi trường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263195/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.