Lần này Cố Cơ Uyển quay lại trường, đối mặt không phải là ánh mắt oán hận của mọi người nữa.
Ánh mắt của mọi người nhìn cô có chút kỳ quái, có ngưỡng mộ, có đố ky, nhưng càng nhiều là sự kinh diễm.
Không sai, là sự kinh diễm của nam sinh.
Cô gái này, so với hoa khôi trường còn đẹp hơn, so với người đẹp nhất Bắc Lăng còn xinh đẹp hơn.
Quan trọng nhất là, cô mặc bộ quần áo vô cùng đơn giản, gương mặt không hề trang điểm, ngay cả kiểu tóc cũng không có làm kiểu gì.
Đàn ông thật ra không thích trên mặt và trên người phụ nữ, trát quá nhiều thứ.
Đơn giản, nhưng vẫn đẹp, chính là vẻ đẹp hoàn mỹ nhất.
Cô Cơ Uyển bây giờ, hoàn toàn chính là dáng vẻ mà các nam sinh thích nhất.
Tô Tử Lạp và Hạ Lăng Chỉ nhìn thấy cô, thật sự không nên quá kích động.
Đã nửa tháng không gặp cô rồi, luôn nói ở chỗ của cậu hai Giang.
Nhưng, khoảng thời gian này cậu hai Giang căn bản không có đến công ty, mọi người ngay cả người cũng không nhìn thấy.
“Hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sắp khiến bọn tớ lo lắng chết đi được, thật sự gặp phải bọn bắt cóc sao?”
“Ừ, muốn bắt Cố Vị Y, ai ngờ tớ ở cùng với Cố Vị Y, ngay cả tớ cũng bị bắt.”
Cố Cơ Uyển không muốn tiết lộ quá nhiều, chỉ có thể tùy ý viện cớ.
Hạ Lăng Chi bỗng oán trách: “Nhất định là người phụ nữ đó ngày nào cũng dính lấy cậu cả Mộ, bị người ta nhìn vào.”
“Đó cũng là tự cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263234/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.