“Tu Kiệt.” Cố Vị Y khó lắm mới nhìn thấy anh xuất hiện ở nơi bên ngoài căn phòng.
Gặp được rồi, đương nhiên sẽ không dễ bỏ qua.
“Tu Kiệt, hồi nãy anh cũng nhìn thấy rồi đó, người phụ nữ đó quá hỗn xược rồi, Lâm Duệ còn cứ giúp cô ta.”
Cố Vị Y đi đến đằng sau anh, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh.
Đèn ban công không có bật lên, trong màn đêm, chỉ có thể nhìn thấy một nửa đường nét khuôn mặt của anh.
Nhưng cho dù chỉ có một nửa, cái phong thái này, nét quyến rũ này, cái khí tức thờ ơ này, vẫn khiến Cổ Vị Y si mê như điếu đổ.
Nhưng mà, gần đây cậu cả Mộ hình như trông trâm mặc hơn lúc trước một chút rôi, khí tức trên người, cũng bớt đi vài phân bá đạo, thêm vài phần yên tĩnh.
Đúng, gân đây anh trở nên có chút yên tĩnh rồi.
“Tu Kiệt, có phải anh mệt rồi không? Hay là, về phòng để em massage cho anh một chút, em có học qua thủ pháp ấn huyệt, bảo đảm sẽ thoải mái.”
Gần đây anh mới vừa tiếp tay cả Mộ Thị, công chuyện nhiều, nhân viên phức tạp, còn có một đám lão ngoan cố luôn chống đối.
Có mệt, thì cũng không phải là chuyện rất bình thường sao?
Đợi vê đến phòng, cô ta thi triển kỹ năng toàn thân, xoá bỏ ưu phiền cho anh.
Sau này, anh mê luyến cái cảm giác này rồi, sẽ không rời xa cô ta được nữa.
Cổ Vị Y đi đến đằng sau anh, muốn vươn tay đụng một cái, nhưng lại không dám.
Cô ta làm dịu giọng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263238/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.