Buổi tối ngày hôm sau, Lâm Duệ mang theo một đống đồ đến. 
Cố Cơ Uyển chuẩn bị bữa tối cho Mộ Tu Kiệt, khi anh trở về thì tình cờ thấy Lâm Duệ ôm một đống tài liệu, từ phòng bệnh đi ra. 
"Cái gì vậy?” Cô tò mò, nhanh chóng bước tới. 
Không biết tại sao trong lòng cô cứ lởn vởn sự bất an. 
Vẻ mặt của Lâm Duệ không được dễ coi cho lắm, rõ ràng là thất vọng, nhưng khi đối mặt với Cố Cơ Uyển vẻ mặt của anh ta lại tỏ ra cung kính. 
"Bản thỏa thuận do cậu chủ ký." 
Lâm Duệ nhìn cô muốn nói chuyện, nhưng nghĩ đến những gì cậu chủ đã thú nhận, anh ta không dám nói gì. 
"Quên đi, cô Cơ Uyển, cô hãy vào chăm sóc anh ấy đi, ngày hôm qua không biết chuyện gì đã xảy ra. Miệng vết thương hơi hở. Bác sĩ yêu cầu anh ấy nghỉ ngơi, nhưng anh ấy không nghe lời tôi." 
Trên toàn thế giới, có lẽ chỉ có một người có thể khiến cho cậu chủ ngoan ngoãn nghe lời. 
"Rốt cuộc là thứ gì vậy? Thỏa thuận gì?" 
Lâm Duệ càng lảng tránh chủ đề này, Cố Cơ Uyển càng cảm thấy lo lắng. 
Những lời Mộ Tu Kiệt nói hôm qua, lập tức trở lại trong tâm trí cô khiến cô luống cuống: "Có phải..." 
"Đúng, là giấy chuyển nhượng cổ phần có chữ ký của cậu chủ." 
Lâm Duệ quả thực rất thất vọng, chuyện cậu chủ hoàn toàn từ bỏ hết thảy có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của anh ãy. 
Là cấp dưới của anh ấy, tất nhiên, anh ta không muốn điều này xảy ra. 
Tuy nhiên, vì 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712541/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.