Nếu như Cố Cơ Uyển xảy ra chuyện, anh... cũng là hung thủ ép chết cô...
Ngón tay của Mộ Tu Kiệt, không ngừng siết chặt lại.
Anh trước nay chưa từng nghĩ sẽ ép cô đến bước đường này!
Nhưng anh không biết bản thân đang để tâm điều gì.
Cố Cơ Uyển sống hay chết, có liên quan gì đến anh? Một người phụ nữ anh không cân mà thôi.
Anh rốt cuộc để tâm cái gì?
Nhưng đáng chết, anh lại để tâm!
“Còn không nói cô ấy ở đâu, có tin tôi giết chết cậu?”
Anh híp mắt lại, đáy mắt xuất hiện sát khí.
Đàm Kiệt tin, người đàn ông này, có chuyện gì mà không làm ra được chứ?
Nhưng, tin thì lại thế nào?
Anh ta cười lạnh: “Cậu cả Mộ, anh và Uyển Uyển, cũng coi như ở bên nhau một thời gian, anh cảm thấy chuyện mà cậu ấy muốn làm sẽ để lại cho ai đường sau sao?”
Tay của Mộ Tu Kiệt siết chặt, Đàm Kiệt bỗng cảm thấy hít thở khó khăn.
Nhưng anh ta vân cười lạnh: “Ha, cậu cả Mộ, anh trước nay đều như vậy, mãi mãi tự phụ như vậy, nếu anh đã lợi hại như vậy, hà tất gì phải cầu xin người khác.”
“Tôi không có xin cậu!” Anh bây giờ, là đang ra lệnh anh ta!: “Nói!”
“Tôi không biết.”
Bụp một tiếng, Đàm Kiệt bị anh quăng ra, đập mạnh vào tường, nặng nề ngã xuống.
Một tia máu từ khóe môi của anh ta rỉ ra, còn chưa đợi anh ta kịp thở, chân của Mộ Tu Kiệt đã nặng nề giẫm lên ngực của anh ta.
Đàm Kiệt vừa hô hấp, một ngụm máu trào lên, suýt nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712575/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.