Lúc làm giám định, Cố Tĩnh Viễn có mặt tại đó.
Nếu là anh sắp xếp màn kịch này, vậy nhất định sẽ dễ dàng hơn bất kỳ ai.
Bởi vì, ông nội Cố tuyệt đối tin tưởng anh ta.
“Em cũng từng nghi ngờ.”
Cố Cơ Uyển thản nhiên, không có ý giấu diếm.
“Vậy vì sao muốn đến tìm anh?”
“Em muốn tin bản thân một lần.”
Cô cười cười, đối diện ánh mắt của anh: ”Em tin tưởng năng lực nhìn người của mình, anh họ cả, em tin anh.”
Không gì có thể khiến người ta cảm động hơn một câu “Em tin anh” này.
Cố Tĩnh Viễn lại bưng tách trà lên, nhấp vài ngụm, mới nhẹ nhàng đặt xuống.
*Vì để không phụ niềm tin của em, ngày mai trời vừa sáng, anh sẽ đi kiểm định thử”
Cố Vị Y và ông nội Cố đều ở nhà này, muốn lấy được mẫu vật của họ đi làm giám định không hề khó.
“Cảm ơn em đã nói tất cả với anh.”
“Em chỉ là xót xa cho ông nội Cố, không hy vọng ông nội Cố bị tổn thương, càng không hy vọng, nhà họ Cố rơi vào tay một số người có lòng riêng."
Cố Cơ Uyển khuấy cái thìa trong bát canh mấy vòng mới bưng lên, nếm thử.
“Hương vị khá được.”
Quả nhiên, đồ ngọt khiến người ta có cảm giác an tâm.
Có lẽ vì tối nay thực ra ăn cũng không nhiều, hiện tại, cô hơi đói.
Cô một hớp uống hết bát canh ngọt, mới đặt chén xuống.
“Không còn sớm nữa, em...
“Nghe nói, ông ngoại định cho em năm phần trăm cổ phần.” Cố Tĩnh Viễn đột nhiên nói.
Cố Cơ Uyển ngẩn người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712617/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.