Trên bãi biển, hai bóng người lại bất đâu di chuyển.
Nhưng lần này, là người đàn ông cõng cô gái, đi dưới ánh trăng.
“Với cân nặng này, lão đại có ngược đãi cô không?” Cô nhẹ như một con mèo con, đè lên lưng anh, không có chút áp lực nào.
“Không phải con gái đều thích gây sao? Tôi giảm cân không được sao?”
Cố Cơ Uyển trừng mắt nhìn anh, dù sao tên này cả đêm luôn không vừa ý mình.
Lần đầu tiên nhìn thấy anh, anh tựa như tiên vậy, nhưng chỉ sau chưa đầy một ngày, cô đã phát hiện ra anh không những không có chút tiên khí, mà còn rất xấu tính.
Đã nói là đồ lừa gạt, người ta không biết còn nghĩ anh thực sự dịu dàng như ngọc như vẻ bê ngoài.
“Người không có bao nhiêu lạng thịt mà còn đòi giảm cân?” Giang Nam chế nhạo: “Không sợ sân bay biến thành một cái hố à?”
"Vớ vẩn, tôi sân bay chỗ nào?”
Đúng là quá đáng! Lại còn cười nhạo cô vì không có thịt!
Tuy rằng cô không bằng Cố Vị Y hạng nhất kia, nhưng cũng là hạng B đó chứ?
Đổi với một cô gái mười tám tuổi, cấp độ này cũng gân như nhau, cớ gì phải CDEF?
Chân cô đau muốn chết, cũng lười quan tâm anh tai
Tâm mắt Cố Cơ Uyển rơi vào mái tóc dài của Giang Nam.
Mái tóc dài được vuốt ngẫu nhiên ra sau đầu, tóc bay trong gió biển, trông khá đẹp.
Cô không nhịn được mà cầm một sợi tóc, nghịch nó trên đầu ngón tay.
Giang Nam cau mày, đột nhiên tức giận, quay đầu nhìn cô: “Đừng chạm vào tóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712779/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.