Cố Cơ Uyển không nhìn Tàn Nhất và Cố Vị Y lấy một cái mà bước thẳng đến đại sảnh.
"Cô không được cản trở cậu cả Mộ, anh ấy thực sự rất bận." Cố Vị Y muốn ngăn cản.
Tần Nhất nói: "Là cậu cả Mộ bảo cô chủ qua đây, không tính là cản trở."
"Ồ " Cố Vị Y bình thản đáp một tiếng, lại hỏi: "Cậu cả Mộ tìm cô ta làm gì?"
Tần Nhất cảm thấy câu hỏi này có chút kỳ quặc, bọn họ là vợ chông sắp cưới, tìm cô chủ qua không phải là chuyện bình thường à?
Có điều anh ta coi như vẫn có tính nhẫn nại với Cố Vị Y.
"Đây là chuyện của cậu cả và cô chủ, tôi cũng không rõ."
Cố Vị Y không nói gì nữa, chắc là cũng biết câu hỏi của mình đối với anh mà nói có chút vượt quá bổn phận.
Tần Nhất thấy sắc mặt cô ta không tốt cho lắm, cứ nghĩ là vì vừa nãy chịu đựng sự tức giận của Cố Cơ Uyển, trong lòng còn buồn bực.
Anh ta an ủi: "Cậu cả nói sau này có chuyện gì có thể tìm cậu ấy."
"Thật không?" Vẻ mặt Cố Vị Y kinh hỉ: "Vậy, tôi có thể nói cho người khác anh ấy là anh trai của tôi không?" Anh em gì đó, tuy không phải là kết quả cô ta muốn.
Nhưng cậu cả Mộ vẫn chưa kết hôn, trước khi vị hôn thê này biến mất có thể làm em gái của cậu cả Mộ cũng là một chuyện vô cùng vinh hạnh.
Tần Nhất gật đầu: "Tất nhiên là được."
Bằng cách này có lẽ mà mọi người cũng quan tâm nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712826/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.