Đây là ngày thứ hai kể từ sau khi Cố Cơ Uyển tỉnh lại.
Sau khi rơi xuống biển cô đã cho rằng mình sẽ phải chết chắc rồi.
Điều kỳ diệu không thể diễn ra thêm lần nữa.
Thế nhưng thực tế đã chứng minh, có đôi khi kỳ tích sẽ xảy ra hết lần này tới lần khác, nhiều đến mức khó tin. Cô không chết, cô lại được hồi sinh rồi.
Nhưng chỗ này là đâu vậy chứ?
Cô nằm trên giường, cả người không hề có chút sức lực thế nhưng đầu óc lại rất tỉnh táo.
Cô bị kẻ nào đó bỏ thuốc, không biết là loại thuốc gì nhưng lại khiến chân tay cô bủn rủn mất sức, đến cả việc giơ ngón tay lên cũng khó khăn vô cùng.
Trong khoảng thời gian này có hai người phụ nữ đeo mặt nạ tiến vào phòng đưa cháo cho cô.
Rồi tối nay họ thậm chí còn đỡ cô vào phòng tắm rửa, sau đó thay cho cô một bộ váy vô cùng quyến rũ.
Đó là một bộ váy gần như trong suốt, nếu không có lớp lót bên trong thì chắc chắn sẽ lộ ra hết.
"Các người muốn làm gì? Bắt giữ... Bắt giữ người trái phép, tôi có thể kiện các người..."
"Ái chà, cô có biết chúng tôi là ai không? Định kiện chúng tôi?"
Hai người kia cười sằng sặc như thể vừa nghe thấy câu gì ngu ngốc lắm.
"Thôi bỏ đi, trông con bé như vậy chắc cũng chỉ là con nhà bình dân thôi, có khi ngay cả cái tên đảo Thiên Đườngcũng chẳng có cơ hội nghe được!"
Đảo Thiên Đường!
Cố Cơ Uyển biết! Cô dĩ nhiên có biết đến!
Kiếp trước khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712891/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.